Chương 3: (Vô Đề)

3.

Cung Phượng Nghi, đèn đuốc sáng trưng.

Bảy tám vị phi tần ngồi sang một bên, Trinh tần quỳ dưới đất nức nở.

Hoàng thượng và hoàng hậu an tọa ở ghế chủ vị.

Thấy ta bước vào, Trinh tần càng khóc lớn hơn.

Ta khẽ cúi người hành lễ, vừa định ngồi xuống thì Mặc Lương Thần bất ngờ lên tiếng:

"Nàng uống rượu sao?"

Hắn lại đi quan tâm những chuyện tầm thường thế này ư?

Ta hơi khựng lại, gật đầu rồi thản nhiên ngồi xuống, tự mình rót một chén trà.

Hoàng hậu nhìn ta dò xét, lên tiếng:

"Vân phi, đêm nay gọi ngươi đến là vì chuyện của Trinh tần."

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta lặng lẽ quan sát sắc mặt mọi người xung quanh, chỉ gật đầu nhẹ.

Hoàng hậu lại quay sang Trinh tần:

"Ngươi nói Vân phi đánh ngươi? Chuyện này không thể nói bừa. Vân phi thường ngày ôn hòa hiền thục, sao có thể ra tay làm tổn thương người khác?"

Không hổ danh là hoàng hậu.

Nghe thì như đang bênh ta, nhưng trong lời lẽ lại chẳng thiếu gì châm chọc mỉa mai.

Tác phong ấy, thật sự rất giống với Mặc Lương Thần.

Nghe hoàng hậu mở lời, Trinh tần khóc càng lớn, tiếng nức nở chói tai khiến người khác đau đầu.

"Hoàng thượng, xin Người làm chủ cho thiếp! Khuôn mặt này của thiếp ít nhất cũng phải mất vài ngày mới hồi phục. Vân phi được sủng mà kiêu, xin Người chớ thiên vị nàng ta!"

Vừa nói, nàng ta vừa lấy khăn che mặt, chỉ để lộ đôi mắt đẫm lệ khiến người nhìn không khỏi thấy thương.

Mặc Lương Thần chậm rãi mở lời:

"Vân phi, nàng có gì muốn giải thích không?"

"Là ta đánh." Ta đáp, dứt khoát.

"Vì sao lại đánh?"

Ta xoa nhẹ mi tâm, tỏ vẻ mệt mỏi:

"Tự làm thì tự chịu."

Hắn nhìn ta, ta thản nhiên nhìn lại, không hề tránh né.

Một lúc lâu sau, hắn lại nói:

"Kể rõ đầu đuôi chuyện này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!