Chương 10: (Vô Đề)

Từ xe ngựa nhìn ra ngoài, trên sườn núi phủ đầy lá rụng và sương mù dày đặc, hơi nước thơm nồng bốc lên từ đáy thung lũng, khi dày khi loãng, mờ ảo lung linh, hình dạng thay đổi khôn lường.

Chỉ có thể từ những khoảng trống mù sương thoáng qua mà thấy được một phần đỉnh núi, muốn ngắm trọn toàn cảnh gần như là điều không thể.

"Cảnh núi ở đây thật đẹp."

Tựa bên khung cửa, ta lặng lẽ ngẫm nghĩ, thỉnh thoảng liếc nhìn sắc mặt Mặc Lương Thần.

Hắn không nói lời nào, ta cũng im lặng theo.

Hạt Dẻ Rang Đường

Không khí tĩnh lặng ấy lại chẳng hề khó xử, ngược lại còn cảm thấy thật thư thái.

"Nàng biết cưỡi ngựa chứ?"

Cuối cùng hắn cũng phá tan sự tĩnh lặng.

Ta gật đầu.

Trong mắt hắn hiện lên chút ý cười:

"Với tính cách của nàng, bị giam trong cung chắc cũng buồn bực lắm. Khi nào rảnh, ta đưa nàng lên đỉnh núi dạo một chuyến."

Lòng ta khẽ động, ngước nhìn hắn.

Từ bao giờ, hắn đối xử với ta lại trở nên dịu dàng, thân thuộc đến thế?

Kéo ta ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn ấy là hành động bất ngờ của Mặc Lương Thần, hắn xoa đầu ta, rồi bật cười thành tiếng.

Ta nhìn hắn chằm chằm, cố bắt lấy trong ánh mắt hắn một tia lảng tránh hay giả dối nào đó.

"Được thôi." Ta khẽ mỉm cười với hắn.

Hắn có phần sửng sốt trong chốc lát, dường như vì bất ngờ với phản ứng của ta, rồi nụ cười lại càng rạng rỡ hơn.

Khi đến nơi, sau khi ổn định chỗ ở, trời cũng đã dần sập tối.

Ta đang chuẩn bị dùng bữa tối thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Không cần đoán, cũng biết là Mặc Lương Thần.

"Lan Nhân."

Ta nghe gọi liền ngẩng đầu.

Chỉ thấy sau lưng hắn là một lão ma ma.

"Đây là Lý ma ma, người đã hầu hạ bên cạnh ta nhiều năm. Nếu nàng đồng ý, từ nay để bà ấy hầu hạ nàng, ta cũng yên tâm hơn."

Ta bình thản quan sát bà lão trước mặt, bà ta bưng một bó hoa bách hợp mới hái, hành lễ với ta rất cung kính, dáng vẻ gọn gàng mà không kém phần tôn kính.

"Vậy thì… thần thiếp tạ ơi hoàng thượng."

Nghe vậy, Mặc Lương Thần kéo ta ngồi xuống, vừa cười vừa giải thích:

"Bách hợp này quý lắm. Ta thấy dạo gần đây nàng ngủ không yên giấc, mà loài hoa này lại có tác dụng an thần rất tốt, nên mang tới cho nàng."

"Thần thiếp chỉ là một phi tần trong hậu cung đầy mỹ nhân của hoàng thượng, thật không ngờ người vẫn còn nhớ đến thần thiếp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!