Hạ Bạch cúi đầu ngơ ngác nhìn về phía cô nhân viên, thực ra cậu vẫn luôn chưa nhìn rõ khuôn mặt của cô nhân viên.
Một sợi tóc dính máu sền sệt uốn cong chia khuôn mặt ướt sủng của cô thành hai nửa, lông mày rất đen, sống mũi rất cao, mang theo anh khí trung tính, đôi mắt không quá to nhìn không thấy đáy.
Hạ Bạch cảm thấy điện thoại trong túi có chút nóng,, hình như đã ghi lại thông tin của cô nhân viên, nhắc nhở kỹ năng của mình cuối cùng cũng đã thăng cấp rồi.
"Chị đồng ý hả?" Hạ Bạch ngơ ngẩn hỏi.
Dường như chỉ là chuyện không quan trọng, cô thậm chí còn không hỏi Hạ Bạch muốn dùng nó làm gì, "Đến lúc đó cậu muốn thì cứ lấy đi."
Hạ Bạch hỏi: "Chị tên gì?"
Cô nhân viên: "Vưu Nguyệt."
Cổ Toàn Côn đang nhìn về phía bọn họ, Hạ Bạch không nói nhiều với cô, chỉ nói một tiếng "Mạo phạm rồi", sau đó bế cô đến một nơi tương đối an toàn trong khu rừng ven hồ, để cô nghỉ ngơi chỗ này nghỉ ngơi, còn để lại cho cô một con dao găm phòng thân.
Khi cậu trở lại, ánh mắt nhìn Nhị Oa cũng đã khác đi, Nhị Oa đã giúp cậu ký một giao ước xác chết rồi. "Nhị Oa giỏi quá đi."
Vệt đỏ từ trên lỗ tai của Nhị Oa lan tràn xuống cổ, luống cuống cúi cái đầu nhỏ xuống, ngón tay phấn khích đến phát run.
Cổ Toàn Côn nhìn Nhị Oa đỏ mặt, cười mỉa nói: "Hạ Bạch, tôi cho cậu một lời khuyên, giở trò kiểu này sẽ đi không xa trong trò chơi đâu, cũng đã không phải là thời hoàng kim rồi."
Hạ Bạch ngơ ngác gật đầu, "Ờm, anh nói rất đúng, tôi cũng nghĩ thế."
Cậu nghiêng đầu, một đám xác chết chui từ trong bụi cỏ ra, đồng loạt đứng ở phía sau cậu, như hổ rình mồi mà nhìn qua.
Cổ Toàn Côn: "……"
Hạ Bạch hỏi: "Anh có thể giao xác cho tôi không?"
Cổ Toàn Côn không hề nghĩ ngợi, "Không!"
Hạ Bạch: "À. Vậy chờ khi nào anh sắp chết thì tôi sẽ hỏi lại."
Cổ Toàn Côn: "……"
Cổ Toàn Côn nhìn về phía xác chế phía sau t Hạ Bạch, hỏi: "Kỹ năng của cậu là điều khiển xác?"
Gã lại nhìn về phía lá bùa trên đầu xác chết, nói: "Đạo cụ kỹ năng?"
Hạ Bạch trong lòng hơi động, nói: "Đúng vậy, tôi có thể vẽ bùa khiển xác, còn cho người chơi khác rất nhiều bùa khiển xác, anh từng thấy rồi sao?"
Cổ Toàn Côn lại nhìn chằm chằm bùa khiển xác nvài giây, lắc đầu.
Hạ Bạch cũng không thất vọng, mặc kệ là tìm Hỉ Thần, hay là tìm hiểu quá khứ của ông nội, cậu cũng đã có chuẩn bị lâu dài rồi.
Ngọn lửa trên khu rừng càng sáng hơn, khói bay mù mịt trong đêm tối không thể ngăn cản.
Nơi đó lại xuất hiện hai nữ quỷ, rất rõ ràng là bọn họ không thể đối phó được, cũng không thể liều lĩnh tới gần, không biết hiện giờ tình huống thế nào.
Hạ Bạch gỡ bùa khiển xác trên ót của Hà Gia Tú xuống, nói với Mã Đồng Phong: "Lão Mã, chú đi chôn dì ấy đi."
Mã Đồng Phong muốn dập đầu lạy Hạ Bạch, dập đầu là một trong những chuyện ông làm thành thạo nhất trong cuộc đời này, ông không cảm thấy có cái gì cả. Chỉ là một lần duy nhất dập đầu thật lòng này lại bị Hạ Bạch từ chối quyết liệt, cậu dẫn theo Nhị Oa đi rồi.
Hai xác chết dò đường ở phía trước, Hạ Bạch đi bên trái, Nhị Oa nhắm mắt theo đuôi mà đi theo bên phải cậu, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn cậu một cái.
Cổ Toàn Côn đương nhiên cũng đi theo. Sở dĩ gã vào phim là bởi vì gã biết mình không thể đối phó với là đợt quỷ cuối cùng trong phòng chiếu, lại không nhìn thấy Hạ Bạch trong phim, điều này chứng mình bọn họ chưa chết, chứng minh trong phim an toàn. Mà bọn họ đến sớm một bước, nhất định sẽ biết nhiều tình huống nơi này hơn.
Cổ Toàn Côn: "Trao đổi tin tức một chút nhé?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!