Chương 48: (Vô Đề)

Sau khi Hạ Bạch và Mã Đồng Phong rời đi, Quách Dương kéo Nhị Oa đang mắt trông mong nhìn bọn họ đi về một hướng khác.

Nhị Oa giãy giụa một chút, Quách Dương không buông tay, miễn cưỡng kéo cậu bé đi về phía trước.

Quách Dương không biết hoa khôi quỷ ở đâu, khi xem phim ở rạp chiếu phim, cậu ta đã nhìn ra mấy nơi hoa khôi quỷ thường đến, một là hang động nơi cô chết, một là hồ nước.

Đầu tiên, cậu ta cẩn thận thăm dò khu vực xung quanh hang động trước, không dám đi gần quá. Cậu ta biết hoa khôi quỷ mạnh cỡ nào, Người Giun cũng không đối phó được với một tay của cô ta, cậu ta mà đối đầu trực diện với hoa khôi quỷ chỉ có một con đường chết mà thôi.

Không nhận thấy được hoa khôi quỷ, cậu ta dẫn Nhị Oa trở lại khu rừng an toàn, nghĩ đến suốt đường đi cũng không nghe thấy tý âm thanh nào của Nhị Oa, cũng không thấy cậu bé ngẩng đầu, hỏi: "Nhị Oa, em giận sao?"

Nhị Oa không lên tiếng.

Quách Dương giống như hiểu được, lại rất khó chấp nhận, "…… Chẳng lẽ em muốn cùng nhóm với Hạ Bạch, không muốn cùng nhóm với anh hả? Anh là fans trung thành của em đo."

Nhị Oa vẫn chỉ cho cậu ta một cái đỉnh đầu đen mà thôi.

Quách Dương: "Là Hạ Bạch đưa ra chia nhóm mà, em không thể trách anh được."

Nhị Oa không nói lời nào, đút hai tay vào hai túi áo liền quần, trong mỗi túi đều có một trái lê. Đó là Hạ Bạch cho cậu bé.

Quách Dương ngẩng cao đầu, "Đừng giận mà, đi theo anh đi, cho em đi tìm cậu ta em cũng không dám đấy thôi?"

Đúng như dự đoán, không có âm thanh nào, khi quay đầu lại thì đã không thấy Nhị Oa đâu.

Lại nhìn xuống phía dưới, cậu bé cầm lấy hai quả lê đi rồi.

Quách Dương: "……"

Hoa khôi quỷ không biết ở đâu, bên kia đảo, cũng chính là nơi dân đảo cư trú, mơ hồ có thể nghe thấy được tiếng gào, hoa khôi quỷ cũng có thể đang ở đó.

Quách Dương nghĩ nghĩ, dứt khoát đi theo Nhị Oa tìm Hạ Bạch.

Chỉ là, cậu ta không để Nhị Oa biết, lặng lẽ đi theo phía sau bé, xem cậu bé có thể gan đến cỡ nào.

Dám đi tìm Hạ Bạch một mình thì đã ngoài dự kiến rồi. Phải biết rằng, theo sự hiểu biết của Quách Dương, việc bỏ Nhị Oa một mình trên đường bên ngoài Cục quản lý trò chơi thì đều là rèn luyện đối với cậu bé.

Quách Dương cho rằng ít nhất Nhị Oa sẽ quay đầu lại nhìn một cái, không ngờ cậu bé thậm chí còn không thèm liếc mắt một cái.

Đi được một lúc hoặc sợ hãi, cậu bé sẽ đứng sau gốc cây thăm dò nhìn một cái, lau mồ hôi trên trán, tiếp tục cầm quả lê trên tay đi tìm Hạ Bạch lộ.

Cứ thế cả chặng đường khó nhọc bước đi rồi dừng lại như vậy, khi Nhị cuối cùng cũng nhìn thấy Hạ Bạch từ xa, ánh sáng trong mắt rõ ràng sáng hơn rất nhiều, có nước lấp lánh ng.

Quách Dương nhìn đến cũng phải cảm động.

Giả đấy. Ghen tỵ muốn chết.

Ngay khi Nhị Oa ang định đi tới, Hạ Bạch nhanh chóng chạy theo hướng ngược lại, trong nháy mắt biến mất trong rừng cây.

"……"

Tiếp theo là một đám thi thể xâu thành hàng đi theo phía sau cậu biến mất ở trong rừng cây.

"……"

Cuối cùng là lão Mã vừa khóc vừa đuổi theo xác chết, sau khi nhìn kỹ hơn, thì phát hiện xác chết chính là người phụ nữ số 1.

"……"

Quách Dương nhìn về phía trước, thấy đàn tế một mảnh hỗn loạn, đám người tán loạn, tiếng kêu la vang lên khắp nơi..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!