Giữa rừng phía nam đảo có mấy chục căn nhà tranh, những nhà tranh có hình lưỡi liềm bao quanh ra một khoảng đất trống.
Khoảng đất trống này là nơi dân đảo ăn uống, tiến đến giữa một chút là một đàn tế hình tròn. Ở nơi cao nhất của đàn tế có một pho tượng tà thần kỳ dị, có thể thấy đại khái là có thân hình đuôi cá, ngũ quan mơ hồ, tóc như xúc tu.
Từng vòng tròn mơ hồ trải rộng ra quanh pho tượng tà thần ở giữa, mỗi tầng đều được bao quanh bởi ngọn lửa.
Người trên đảo tín ngưỡng tà thần, bọn họ biết khi xem phim trước đó. Xem tình hình này, dường như bọn họ đang chuẩn bị hiến tế.
Mấy người chơi đã chết bị bọn họ đặt trên tầng thứ ba, tạo thành một vòng tròn xung quanh tà thần.
Tầng thứ tư là tế phẩm hoa rừng và trái cây rừng.
Tượng tà thần ở giữa vòng tròn, vậy tầng thứ hai đặt cái gì?
Nghi hoặc của Hạ Bạch rất nhanh đã được giải đáp.
Đám dân trên đảo lại xuất phát lần nữa, lần này dân trên đảo xuất phát đuổi theo đội thám hiểm còn nhiều hơn khi nãy, Hạ Bạch nhìn thấy còn có mấy người phụ nữ dân đảo đi ra từ nhà tranh.
Hạ Bạch đoán, dựa theo kịch bản của một số bộ phim kinh dị, bọn họ hẳn là muốn hiến tế người sống, hiện giờ đi bắt người của thám hiểm.
Chờ khi bọn họ kéo bầy kéo đám rời đi, Hạ Bạch liền chạy đến một đến giàn phơi, kéo hai bộ quần áo, ngâm vào lu nước, nhân lúc hai người trông cửa không chú ý, bước đến gần dập tắt hai đống bên cạnh Lăng Trường Dạ.
Ánh sáng gần mờ đi rất nhiều, nhờ sự che đậy của tượng tà thần, Hạ Bạch lại bắt đầu dán bùa khiển thi.
Người chơi khác đều có thể dán được, chỉ có Lăng Trường Dạ là không dán được.
Quả nhiên anh chưa chết, còn chưa phải thi thể.
Hạ Bạch ngồi ở bên cạnh anh, ánh mắt sâu kín mà nhìn anh.
Cậu duỗi tay xem xét hơi thở của Lăng Trường Dạ, hơi thở đã gần như yếu ớt đến mức không thể cảm nhận được rồi, sau đó cậu lại nhìn vũng máu cuối cùng chảy ra từ dưới cơ thể và bộ ngực bị xuyên thủng.
Dựa theo kinh nghiệm của Hạ Bạch, anh sắp tắt thở chết mất rồi.
Nhưng, khi ở bệnh viện chỉnh hình, cơ thể anh bị tứ tán cũng vẫn còn sống, lần này nói không chừng cũng có thể sống sót.
Hạ Bạch lại bắt mạch của anh, mạch của đối phương đập rất yếu, mạch của cậu thì cứ đập "Thịch thịch thịch" càng lúc càng mãnh liệt.
Tuy rằng cơ thể của anh bị tách rời ở bệnh viện chỉnh hình, nhưng máu dường như đã bị bịt kín ở trong các bộ phận cơ thể, hơn nữa mạch đập cũng rất có lực. Nhưng lúc này, máu của anh sắp cạn sạch, mạch cũng yếu ớt như hơi thở —— Có thể anh sắp chết thật rồi.
Xác chết tốt như thế, không, cơ thể tốt thế này mà chết trong trò chơi thì đáng tiếc quá.
Phí của trời.
Với lại, cậu còn mới điều chỉnh lại chiến lược ký gửi xác của mình, dự định sẽ đi theo con đường sắp chết + uy hiếp, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng để ngăn chặn đám người khi gặp được xác chết mà cậu đã từng bỏ lỡ.
Ngay đến trời cao cũng giúp cậu, nếu mà bỏ lỡ thì trời cao sẽ không tha thứ đâu.
Hạ Bạch liếc nhìn hai người dân đảo đang canh giữ, thấy bọn họ đang vừa nhóm lửa vừa nói chuyện phiếm, vội kéo Lăng Trường Dạ vào bụi cỏ bên cạnh.
Cậu sợ chậm một chút nữa, anh sẽ chết mất.
Lại sợ âm thanh phết đất quá vang, cậu chuyển đầu rồi đến chân, chuyển chân rồi lại quay đầu, nửa xoay nửa kéo lê anh vào lùm cây, rồi lại kéo vào khu rừng bên cạnh.
Cậu cẩn thận quét qua bốn phía một vòng, sau đó nhanh chóng bóp nhân trung của người đó, "Tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh, còn không tỉnh là anh sẽ chết đó."
Sau một loạt thao tác, cuối cùng Lăng Trường Dạ cũng mở mắt ra.
Trên đảo đã hơn tám giờ tối, trăng đã rất tròn. hông phải là màu trắng tinh mà được bao phủ bởi một lớp màu đỏ cam huyền ảo, những cành cây đầy sức sống trên đảo đang giương nanh múa vuốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!