Chương 44: (Vô Đề)

Không được thì không được, sao lại giận đến như thế?

Qua hai phút cũng chưa thấy bên trong đáp lại, Quách Dương cầm dao của của mình, giơ chân đá cửa, âm thanh vân rất vang.

Mùi máu tanh nồng nặc ập vào trước mặt.

Sau cánh cửa có một thi thể, một tay đưa về phía cửa, có thể thấy lúc đó anh ta đang bò về phía cử, trên lưng có một lỗ máu, bị thứ gì đó xuyên thủng.

Không có bất ngờ gì xảy ra, hẳn là bàn tay quỷ giống như trong phòng chiếu phim của bọn họ.

Máu chảy ra từ màn chiếu, tốc độ còn nhanh hơn trongg phòng chiếu phim của họ. Toàn bộ màn chiếu đều bị đẫm máu, hậm chí cả âm thanh của phim dường như cũng bị máu hấp thụ hoặc chặn lại, nhỏ rất nhiều, mang theo tạp âm rè rè, không thế nào rõ ràng.

Không còn một ai sống sót trong toàn bộ phòng chiếu phim.

Khi trò chơi xuất hiện ở rạp chiếu phim, phòng chiếu phim số 3 đang chiếu một bộ phim tình yêu tuổi học trò, có lẽ không có nhiều người xem phim tình yêu tuổi học trò vào đêm khuya như phim kinh dị, nhưng cũng không còn một người nào còn sống, vẫn có hơi nặng.

Quách Dương tự an ủi, "Hiện giờ có rất ít có người chơi kỳ cựu sẽ đến xem phim tình yêu nhỉ, người bình thường rất khó chống lại bàn tay quỷ."

"Ừm." Hạ Bạch gật đầu, cậu chỉ vào người đã chết ở cửa nói: "Anh ta chết ở trong trò chơi, có phải cho dù chúng ta có qua được trò chơi thì anh ta cũng không thể về nhà không?"

Cảm xúc của Quách Dương hòa hoãn một ít, "Đúng vậy, rất nhiều người chết ở trong trò chơi đều ở lại trong trò chơi, đặc biệt là những người chết trong map thường, tất cả đều ở lại trong trò chơi, biến mất theo sự biến mất của trò chơi."

Hạ Bạch lập tức: "Nếu anh giao xác cho tôi, cho dù anh chết, tôi cũng có thể dẫn anh về nhà, có lẽ, anh từng nghe nói đến thầy cản thi chưa?"

Quách Dương: "…………"

Hạ Bạch không buông mà hỏi tiếp: "Tôi hứa nhất định sẽ dẫn anh ra ngoài, anh có thể giao xác cho tôi không?"

Quách Dương: "Không được!"

Hạ Bạch càng ngây người.

Kỹ năng này khó sử dụng quá.

Cậu lại nhìn về phía đứa nhỏ đang nắm tay mình, "Em có thể giao xác cho anh không?"

Cậu bé ngửa đầu nhìn cậu không chớp mắt, vừa định mở miệng nói chuyện đã bị Quách Dương che miệng lại, "Nhị Oa, đừng đồng ý với cậu ta!"

"Em từng xem Kim Giác đại vương và Ngân Giáp đại vương chưa, đừng quên câu [Ta kêu ngươi một tiếng, ngươi dám đáp lại không?]kia, em mà đồng ý với cậu ta có khi sẽ biến thành xác chết luôn đấy. Em còn nhỏ, em không hiểu, chính là có kỹ năng Linh Hồn âm hiểm như thế đó."

Đôi mắt của Hạ Bạch đã mất đi thần thái.

Kỹ năng này khó xài quá.

Quách Dương đề phòng Hạ Bạch như đề phòng cướp, ôm Nhị Oa đi đến phòng chiếu phim số 7.

Cũng giống phòng chiếu phim số 3 khi nãy, cậu ta dùng sức gõ cửa, "Bên trong có ai không?"

Lần này cuối cùng bọn họ cũng nghe được tiếng đáp lại, khi Quách Dương ngừng gõ cửa, đang định đá thì lại nghe thấy một tiếng trả lời yếu ớt, "Có, có……"

Khi cửa bị đá văng, bọn họ vừa lúc nhìn thấy một người đang ngồi xổm ở hàng cuối cùng đứng dậy, nhìn thấy bọn họ mà vui mừng đến phát khóc, "Tốt quá rồi, hóa ra bên ngoài còn có người chơi."

Ngoại trừ anh ta, còn có một cô gái mặc đồng phục nhân viên màu đen của rạp chiếu phim.

Tình hình màn chiếu ở phòng chiếu phim số 7 cũng không tốt hơn so với bọn họ, tình huống thế này thà trở về phòng chiếu phim của bọn họ còn an toàn hơn.

Bọn họ vừa trao đổi tình hình của các phòng chiếu phim vừa đi về phòng chiếu phim số 5.

"Tin xấu, màn chiếu của hai phòng khác cũng xem rõ xem, một cái trong đó cũng không nghe rõ cả tiếng nữa. Tin tốt, còn hai người còn sống, bọn họ có phát hiện mới." Quách Dương nói với ba người ở lại phòng chiếu phim số 5.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!