Chương 36: (Vô Đề)

Một tuần tám mươi trò chơi, một ngày mười trò chơi, phân bổ khắp thành phố, khả năng cậu gặp phải thực sự rất thấp, huống chi Nguy Chính Vũ từng nói nói xác xuất trò chơi xuất hiện có thể sẽ giảm xuống.

Hạ Bạch không từ bỏ, mấy ngày nay vẫn luôn thử tìm trò chơi.

Sau khi trải qua trò chơi map lớn, các trò chơi map nhỏ khác cũng dễ dàng dọn dẹp hơn rất nhiều, bọn họ dần dần thành thạo hơn trong công việc bận rộn, thời gian nghỉ ngơi cũng càng ngày càng nhiều, thời gian Hạ Bạch đi tìm trò chơi cũng càng ngày càng nhiều.

Trời xanh không phụ người có lòng, khi Hạ Bạch sắp sắp dạo hết nủa cái Tuyền Quảng thì cuối cùng cậu cũng vào được trò chơi.

Vào ngày thứ tư đến thành phố Tuyền Quảng, sau khi dọn hiện trường hai trò chơi, nhóm tình nguyện viên của bọn họ được nghỉ, Hạ Bạch lại né tránh Dương Mi xuất phát.

Sau khi cậu ăn xong, trời cũng đã tối, Hạ Bạch nghĩ nghĩ, quyết định tìm một rạp chiếu phim để xem phim. Mấy ngày nay, cậu đi qua từng đi quán ăn, siêu thị, trường học và bệnh viện, còn chưa đi đến rạp chiếu phim lần nào.

Nếu nói, thành phố Tuyền Quảng về đêm, nơi nào có người tụ tập, trò chơi có thể xuất hiện, rạp chiếu phim chính là lựa chọn hàng đầu.

Hơn 90% rạp chiếu phim ở thành phố Tuyền Quảng đã đóng cửa, Hạ Bạch tìm kiếm trên mạng, rạp chiếu phim gần nhất vẫn mở cửa là rạp chiếu phim Hài Hòa, đây là rạp chiếu phim nhỏ, cách cậu gần 20 km.

Hiện giờ giao thông ở thành phố Tuyền Quảng không còn thuận tiện như bình thường, chờ khi cậu đến thì chỉ có một bộ phim để xem, một bộ phim kinh dị ở phòng chiếu số 5.

Hạ Bạch vội vàng mua vé vào phút chót để vào phòng chiếu.

Trước khi đi đến phòng chiếu số 5, Hạ Bạch có mục đích mà đánh giá rạp chiếu phim này một vòng.

Rạp chiếu phim Hài Hòa có tổng cộng bảy phòng chiếu phim, bộ phim cậu muốn xem bắt đầu lúc 9:40, thời gian này cũng không có nhiều người xem phim lắm. Lúc cậu vào phòng chiếu, bộ phim ở phòng chiếu số 4 mới vừa kết thúc không bao lâu, mọi người đang rời khỏi rạp, ngoại trừ cái này thì vẫn còn hai phòng đang chiếu phim.

Từ poster và thời gian có thể suy đoán, một phòng đang chiếu phim hài hiện đại, còn một phòng đang chiếu phim tình yêu tuổi học trò.

Dưới cái nhìn kỳ lạ của mấy nhân viên, Hạ Bạch đi vòng qua hành lang của phòng chiếu rồi tiến vào phòng chiếu số 5.

Cậu là người cuối cùng bước vào, khi bước vào, đèn trong phòng chiếu số 5 đã tắt, cậu không thể nhìn rõ những người bên trong, chỉ có thể ngửi được mùi bắp rang thơm ngọt.

Hạ Bạch từng đến rạp chiếu phim với Lận Tường, cậu biết đèn tắt có nghĩa là phim sắp bắt đầu chiếu, nhưng khi cậu tìm được chỗ ngồi trong bóng tối, uống mấy ngụm trà sữa đậu đỏ, màn hình vẫn còn chưa sáng.

"Sao lại thế này? Đã 9 giờ 43 mà phim còn chưa bắt đầu à?" Một giọng nam thô lỗ vang lên từ phía trước bên phải.

"Có xảy ra trục trặc gì không? Tìm nhân viên hỏi chút đi?" Một giọng nữ trẻ tuổi trẻ vang lên từ phía trước bên phải.

"Nhân viên đâu? Nhân viên đâu!" Giọng nam thô lỗ lại vang lên.

Không có ai đáp lại.

"Để tôi đi ra ngoài gọi." Một bóng người mơ hồ đứng lên ở vị trí phía trước, giọng cô rất ôn hòa, mang theo một chút từng trải.

Thấy có người đi kêu, những người khác cũng không nói cái gì nữa, yên tĩnh chờ đợi.

Trước mặt có ánh sáng, người phụ nữ bật đèn pin của điện thoại di động lên rồi bước ra ngoài theo ánh sáng của điện thoại di động.

Người đàn ông ngồi bên cạnh lập tức đi theo, khập khiễng mà đi cùng với cô.

Cửa phòng chiếu số 5 không ở cạnh hàng ghế đầu, cần phải đi vòng qua hành lang hẹp dài bên cạnh ghế ngồi, có thể cần một chút thời gian, nhưng thời gian quá lâu, cũng không thấy người đến.

"Này, sao lại thế này?" Giọng nam thô lỗ kia lại vang lên, "Người đâu?"

"Không mở cửa được." Giọng nữ ôn hòa vang lên từ hành lang chéo phía sau.

Tay cầm ly trà sữa của Hạ Bạch đột nhiên động đậy, cảnh tượng này quá quen thuộc, hơn nữa khi bước vào cậu cũng không đóng cửa phòng chiếu.

Cậu lại uống một ngụm rồi đặt ly trà sữa lên chỗ để nước trên ghế, móc di động trong túi ra, không bật được đèn pin của điện thoại di động lên—— nó bị rớt hư ở phó bản học viện y Hòa Bình rồi, chỉ ấn sáng di động thôi.

Dưới ánh sang lờ mờ, nhìn thấy bóng lưng của những người ngồi trước mặt. nhìn thoáng qua, thấy có khoảng mười người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!