Trương Nhuận Nguyệt hỏi: "Cục quản lý trò chơi đã có thể kiểm tra đo lường được trò chơi xuất hiện sao? Mạnh dữ!"
Chung Tử Thương: "Đúng vậy, viện nghiên cứu đã nghiên cứu ra, mấy năm nay bọn họ vẫn luôn vùi đầu nghiên cứu trò chơi, máy cảm biến kiểm tra đo lường này do bọn họ phát triển ra, thông qua nắm bắt những dao động năng lượng đặc biệt của trò chơi, có thể xác định chính xác vị trí của trò chơi."
Hạ Bạch đầu tiên là nghĩ tới vị phó viện trưởng Dương của viện nghiên cứu mà cậu đã nhìn thấy trên màn hình kia, lại nghĩ đến Hoa Hạo Minh và hai người chơi khác của Cục quản lý trò chơi, ngày đó khi đến sân nhà cậu điều tra chuyện Hỉ Thần biến mất cũng dùng một dụng cụ.
Cậu nhớ rất rõ ràng, lúc ấy người chơi nữ kia nói là, "Có hơi khác thường, hưng không đạt tiêu chuẩn."
Hiện giờ cậu mới hiểu được, lúc ấy bọn họ đã bắt được năng lượng trò chơi, nhưng rất ít.
Cho nên, điều này cũng chứng minh, mấy Hỉ Thần nhà cậu là ở trong trò chơi.
Chung Tử Thương nói: "Trước mắt, chỉ mới xuất hiện ba map lớn, 99.9% đều là loại map nhỏ, thương vong trên những map lớn chắc chắn sẽ nặng nề hơn, vì vậy hãy chuẩn bị tinh thần thật tốt nhé."
Hai bạn nữ gật đầu, khuôn mặt nghiêm túc.
Hạ Bạch cũng lấy lại tinh thần, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Xe cứu thương Xe cấp cứu di chuyển thuận lợi, mất hơn mười phút mới đến được bệnh viện chỉnh hình, nơi này đã bị phong tỏa, một hàng xe cấp cứu đang đậu trước cửa.
"Mọi người đứng yên tại chỗ, đợi đến khi có người mở cửa bệnh viện thì nhân viên cứu hộ hãy đi vào." Một giọng nói vang lên từ loa xe, "Mọi hoạt động cứu hộ và dọn dẹp sẽ được thực hiện trong bệnh viện."
Chung Tử Thương nói: "Sau khi trò chơi kết thúc, sẽ có người đi ra từ bệnh viện. Nếu vẫn luôn không có ai ra, vậy, vậy thì chính là trò chơi còn chưa được vượt ải, chúng ta đi vào cũng sẽ bị cuốn vào trò chơi."
Ba người khác gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi, cũng hiểu tại sao cần tiến hành cứu hộ và dọn dẹp bên trong bệnh viện.
Nếu bọn họ đi qua, chứng minh có người chơi vượt ải trò chơi rồi, vậy thì bệnh viện chính là nơi an toàn nhất, còn có thể tránh gây ra sự nghi ngờ và hoảng sợ trong dân thường.
Hai giờ rưỡi sáng, ngoài bệnh viện mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào cửa bệnh viện, nghe tiếng đồng hồ tích tắc ở trong lòng.
Khi bước ra từ phó bản học viện y Hòa Bình, Hạ Bạch đã nhìn thấy được bác sĩ, mọi thứ đều trông rất nhẹ nhàng. Sau khi tự mình trải nghiệm, cậu mới biết được, đằng sau sự yên tĩnh thư thái lại là sự hỗn loạn lại trật tự như vậy.
Giống như lúc cậu không biết về sự tồn tại của trò chơi, chỉ nhìn thấy được thế giới này ổn định.
Thời gian trôi qua từng phút, bên ngoài bệnh viện im lặng đến căng thẳng..
"Rầm, rầm, rầm……"
Có tiếng đập cửa từ phía sau cửa bệnh viện.
Tất cả mọi người căng thẳng mà đứng lên.
Lỗ tai của Hạ Bạch động đậy một chút, cảm thấy nơi đập ra có chút cao.
Người chơi của Cục quản lý trò chơi đứng gần nhất bước đến mở cửa.
Trương Nhuận Nguyệt năm nay năm ba, đã học giải phẫu được một năm, khi nghỉ hè còn đến bệnh viện hợp tác với trường thực tập, từng nhìn thấy không ít thầy đại thể và thi thể, càng đừng nói đến Vương Vi đang học năm hai, nhưng khi nhìn đến cảnh tượng phía sau cửa, các cô vẫn chết đứng tại chỗ.
Ng·ay cả Trương Tử Thương từng vào trò chơi cũng nhìn đến sửng sốt.
Khoảnh khắc cửa bệnh viện mở ra, những xác chết chất cao hơn cửa, chân tay cụt trộn lẫn với máu chảy ra, tóc đen, máu đỏ và nội tạng dính đầy trên sàn.
"Xin tất cả tình nguyện viên hãy đến dọn sạch xác chết và các bộ phận cơ thể, tìm kiếm người sống rồi đưa họ đến bất kỳ phòng nào ở tầng một."
Hạ Bạch: "Đi thôi."
Cậu dẫn đầu ôm túi đựng xác lao xuống.
Ba người khác thấy thế vội đi xuống theo, tiếp theo là các tình nguyện viên khác của học viện y Hòa Bình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!