Học viện y Hòa Bình có lịch sử lâu đời, được thành lập trong thời chiến, vì cứu người bị thương mà tồn tại. Cổng trường có hình cán cân nghiêng đối xứng, mang phong cách đậm chất cổ xưa, trên mặt tường bằng đá bên ngoài có những dấu vết lịch sử màu nâu xám.
Nhìn từ bên ngoài, khuôn viên được bao phủ bởi những hàng cây cổ thụ xanh tốt, che khuất bầu trời tạo cảm giác râm mát.
Hạ Bạch và Lận Tường đứng yên ở ngoài cổng trường, không phải để gây chú ý mà là bởi vì Hoa Hạo Minh vẫn cứ đứng bất động ở đó, anh ta đang quan sát quanh cổng trường.
Hôm nay là ngày sinh viên năm nhất đến báo danh, có nhiều người ra vào trường học, quần áo khác nhau, lớp học khác nhau và biểu cảm khác nhau.
Một người thích lảm nhảm như Lận Tường thấy Hoa Hạo Minh đánh giá nghiêm túc như thế thì cũng yên tĩnh trong chốc lát. Cậu ta vừa muốn mở miệng, Hoa Hạo Minh đã đè vành nón, "Đi thôi."
Lúc này ba người mới đi vào cổng trường.
Hôm nay khuôn viên trường đặc biệt náo nhiệt, vừa vào cổng trường là có thể nhìn thấy băng rôn chào mừng tân sinh viên, tất cả các câu lạc bộ đều đang tuyển thành viên mới trên con đường chính cổng trường, người đến người đi, tụ tập thành từng nhóm. Đi qua con đường này chính là nơi báo danh nhập học, sân vận động.
Lận Tường và Hoa Hạo Minh chờ ở bên ngoài, một mình Hạ Bạch đeo ba lô đi vào báo danh.
Người toàn viện đều báo danh ở đây, Hạ Bạch xếp hàng chờ hơn 40 phút mới nộp được giấy thông báo trúng tuyển rồi đóng học phí, nhận phiếu ký túc xá, rồi chạy sang phía đối diện để lấy chăn ga gối đệm.
Ba người lại đến ký túc xá của cậu, đến đây thì mọi thứ rất suôn sẻ.
Ký túc xá là phòng bốn người, trên là giường dưới là bàn, tuy phòng không mới nhưng cũng may không gian rộng rãi.
Hạ Bạch là người địa phương, cậu là người đến sau cùng, trên ba chiếc giường khác đã có người đặt đồ rồi.
Khi bọn họ tiến vào, một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi đang dọn giường trên chiếc giường đầu tiên, đối diện có hai cha con đang ăn cơm, chỉ còn lại chiếc giường thứ tư cạnh nhà vệ sinh.
Bọn họ vừa tiến vào, mấy người liền ngẩng đầu nhìn lại. Người phụ nữ cười rất nhiệt tình, bà ta nói: "Bạn học cuối cùng đến rồi, là Hạ Bạch sao?"
Hạ Bạch gật đầu, đi đến giường số một của bà ta, nói với bà ta: "
"Chào dì, đây là giường của cháu ạ."
Người phụ nữ chỉ vào nhãn trên giường số 4 nói: "Bạn học Hạ Bạch, nhìn đi, đó là giường của cậu, trên đó có tên và mã sinh viên của cậu."
Hoa Hạo Minh và Lận Tường nhìn theo tay của bà ta, nhìn thấy trên một tấm thẻ thông thường có viền trắng xanh, phía trên là tên Hạ Bạch, phía dưới là mã sinh viên của Hạ Bạch.
Hạ Bạch đứng yên tại chỗ, "Các nhãn trên giường số 1, số 4 và giường số 2, số 3 không giống nhau, chắc là nhãn gốc đã bị xé ra rồi thay bằng nhãn mới."
Lận Tường nhìn kỹ, "Quả nhiên! Viền màu xanh của số 1 và số 4 nhạt hơn một chút!"
"Có lẽ nhãn trường đã hết, nhãn mới in nhạt hơn nhãn trước." Người phụ nữ nói.
Hạ Bạch không nhanh không chậm có nề nếp nói: "Trường học hẳn là dựa theo điểm số mà chia giường, điểm của giường số 2 cao hơn điểm của giường số 3, cháu có điểm cao nhất, không phải là giường số 4."
"Cậu nói dựa theo điểm số thì dựa theo điểm số à?" Sắc mặt người phụ nữ bắt đầu trở nên mất tự nhiên, mơ hồ lộ ra phẫn nộ.
"Đi xuống, nếu không tôi đi tìm quản lý ký túc xá hỏi xem chia giường thế nào nhé." Hoa Hạo Minh nhíu mày nói.
Người phụ nữ xấu hổ mà ngồi trên giường, máu dâng lên trên khuôn mặt chưa từng trải qua vất vả, giọng của bà ta lớn hơn, tức giận cười nói, "Bạn học, vừa đến ký túc xá đã không nể mặt người nhà của bạn học, cạch mặt với bạn học như thế, cậu hoàn toàn không muốn hòa thuận với bạn học nhỉ? Cậu thế này, sau này còn có ai dám chơi với cậu đây."
Nói rồi bà ta nhìn hai cha con đang ăn ở đối diện.
Hai cha con kia vẫn luôn vùi đầu ăn cơm, không hề nói một câu nào. Người cha cười ha hả mà nói: "Có chuyện gì lớn đâu, không cần phải cãi nhau, không cần phải cãi nhau."
"Phanh! ——"
Cửa nhà vệ sinh và cửa ký túc xá cùng lúc bị đẩy ra, âm thanh vang dội không biết vang lên từ hướng nào.
Một nam một nữ bước vào cửa, trông rất giống hai chị em. Bọn họ đang ôm một cái thau và mấy túi đồ mua trong siêu thị, chắc hẳn vừa mới đi mua nhu yếu phẩm hàng ngày trong siêu thị về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!