Chương 277: (Vô Đề)

[ A, tôi rất thích ánh mặt trời. ]

Khi Hoa Hạo Minh tỉnh lại, thấy mình đang đứng trước mặt một người thuê nhà, người thuê nhà kia nằm ở dưới chân anh ta, che cái mũi đang chảy máu, hoảng sợ nhìn anh ta.

Khi thấy anh ta đang nhìn mình, vội vàng đứng lên dập đầu: "Tôi lập tức trả tiền thuê nhà! Lập tức trả mà!"

Hoa Hạo Minh lạnh mặt đi ra ngoài.

Hắc Hoa lại xuất hiện.

Hắc Hoa là tên Lăng Trường Dạ đặt cho nhân cách phụ của anh ta, trước khi trò chơi xuất hiện, anh ta đã có nhân cách phụ, khi đó anh ta không cách nào khống chế được việc hắn xuất hiện lúc nào. Sau khi vào trò chơi, nhân cách phụ trở thành kỹ năng linh hồn của anh ta, sau khi kỹ năng tăng lên, khi anh ta sử dụng kỹ năng, nhân cách phụ mới xuất hiện.

Lăng Trường Dạ nghe xong kỹ năng của anh ta, cùng với đặc điểm của nhân cách phụ, thuận miệng liền gọi anh ta là Hắc Hoa, những người khác đều gọi như vậy, dần dà, có đôi khi anh ta cũng sẽ gọi hắn như vậy.

Sau khi trò chơi kết thúc hơn một năm, lần đầu tiên Hắc Hoa tự động xuất hiện khi anh ta không sử dụng kỹ năng, chiếm cứ cơ thể anh ta.

Lúc ấy anh ta rất kinh ngạc, nói chuyện này với Lăng Trường Dạ.

Lăng Trường Dạ cảm thấy đây là một tín hiệu rất quan trọng, "Bản chất kỹ năng của chúng ta cũng là năng lượng trò chơi, sau khi trò chơi kết thúc, năng lượng tiêu tán, có thể kỹ năng của chúng ta sẽ từ từ yếu đi, Hắc Hoa sẽ không còn bị kỹ năng của cậu ràng buộc nữa, cậu chuẩn bị tâm lý thật tốt."

Lúc này Hoa Hạo Minh đã muốn chửi thề, trong đầu toàn là cảnh Hắc Hoa khoét mắt, bẻ gãy tứ chi, cười khát máu, cảm giác thế giới của anh ta đang bị máu tanh cắn nuốt từng chút một.

Năm đó, Hắc Hoa xuất hiện còn rất ít, năm nay anh ta đã bắt đầu xuất hiện nhiều lần.

Sau khi trò chơi kết thúc, Cục quản lý trò chơi tồn tại vì sự cần thiết của Viện giáo dục, Phòng hành động cũng tồn tại theo, Viện giáo dục quản lý việc giáo dục người chơi, Phòng hành động ngoài đội Công Kiên đi phá trò chơi, những người khác làm công việc, đơn giản chính là đưa người chơi gây chuyện về Viện giáo dục, hoặc là ôn hòa khuyên can.

Nhưng đội Công Kiên đã không còn tồn tại nữa.

Đội Công Kiên phải giải tán, nhưng Cục quản lý trò chơi không định để bọn họ rời đi, hy vọng bọn họ tiếp tục ở lại Phòng hành động để trấn áp một số người chơi có ý đồ xấu, đương nhiên sẽ không ép buộc bọn họ ở lại, cuối cùng vẫn phải xem lựa chọn của bọn họ.

Có người quả thật rất thích hợp tiếp tục ở lại Phòng hành động, giống như Hạ Bạch đang đi học, xem ra còn phải học rất nhiều năm, ở Phòng hành động tiếp tục làm công việc bán thời gian rất tốt, còn có thể dùng tài nguyên của Cục quản lý trò chơi tìm những Hỉ Thần kia của cậu.

Có một số người không thích hợp, ví dụ như Dương Mi, anh ta biết rõ kỹ năng của mình chỉ có tác dụng với quỷ, vô dụng với người chơi, sau khi ở lại cũng không phát huy được giá trị gì, cho nên anh ta chủ động đưa ra ý kiến rời đi, đi làm ngôi sao lớn.

Rất nhiều người đều cảm thấy anh ta rất thích hợp để tiếp tục ở lại Cục quản lý trò chơi, nhưng anh ta xem qua tài sản của mình một chút, liền đi ngay trong đêm.

Hoa Hạo Minh là một người phàm tục, bởi vì khi còn bé chưa từng có nhà riêng, rất khát khao có một căn nhà thuộc về mình, có thể muốn làm gì thì làm đó, muốn nói gì thì nói đó, không sợ bị người khác nhìn thấy, cho nên anh ta ở đội Vong Xuyên mấy năm nay, mỗi lần trợ lý sinh hoạt hỏi anh ta thiếu cái gì, cần cái gì, anh ta nói đều là nhà, bản thân cũng dùng tích phân trò chơi để mua không ít nhà.

Cho nên, khi anh ta xem kỹ tài sản của mình, trong nháy mắt liền thấy được cuộc đời tốt đẹp của mình chỉ cần thu tiền thuê nhà, đi loanh quanh là được rồi.

Bởi vì nhà ở quá nhiều, còn phân ở những nơi khác nhau, cho nên anh ta chỉ thu tiền thuê trong nhóm, có người chuyên trách thay anh ta cho thuê, bình thường không gặp người, cũng không biết tiền thuê nhà mình thu có đúng hay không, người quá nhiều, quên một hai người cũng bình thường.

Tối hôm qua anh ta rảnh rỗi nhàm chán, nổi hứng xem kỹ hóa đơn viết ngoáy kia, phát hiện có một người một năm rưỡi cũng chưa trả tiền thuê nhà.

Anh ta tìm được ảnh đại diện của người đó, xem lịch sử trò chuyện của anh ta và người đó một năm trước, người đàn ông đó nói làm ăn gặp chút vấn đề, sau một tháng sẽ trả, cho đến bây giờ.

Nói thật, lúc ấy Hoa Hạo Minh có chút tức giận, anh ta ở trong trò chơi gặp không ít người, sớm không phải là kẻ ngốc, biết đó là hạng người gì.

Nhưng anh ta không muốn đánh người, còn đánh người thành ra như vậy.

Sau khi đi ra cửa, Hoa Hạo Minh lại lạnh mặt trở về, túm người kia lên, phát hiện anh ta không bị thương nặng lắm, chỉ là nhìn tương đối đáng sợ, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, lạnh giọng nói: "Cút, tiền thuê nhà coi như tiền thuốc men."

Người nọ lập tức che mũi chạy đi.

Hoa Hạo Minh nhìn một vòng phòng ở, phát hiện phía dưới giấy dán tường một nửa đều bị ngâm nát, TV hỏng rồi, trên ghế sofa một vũng dầu, anh ta lập tức nảy sinh ý muốn bắt người kia trở về.

Người nọ đương nhiên sẽ không đứng ở bên ngoài chờ anh ta bắt.

Khi Hoa Hạo Minh từ trong phòng đi ra, sắc mặt càng lạnh hơn, ở đội Công Kiên nhiều năm như vậy, khí thế của bản thân anh ta đã có chút đáng sợ, hiện tại vừa ra khỏi cửa đã dọa một đứa bé ở đối diện sợ tới mức ngồi bệt xuống đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!