Chương 1: (Vô Đề)

[Thế giới của chúng ta đã xảy ra vấn đề rồi.]

Hạ Bạch vừa mở nhóm chat [Cả đời không qua lại với nhau] thì thấy được tin nhắn này, đến từ lão Vương trong nhóm.

Ánh mắt ngẩn ngơ, một phút không biết đang suy nghĩ cái gì, chờ khi cậu cúi đầu xem lại thì trong nhóm chat đã bắn ra không ít tin nhắn, mấy người trong nhóm chat gần như muốn nhảy bổ ra ngoài.

Lão Lý: [Tên già sống dai như đĩa kia, bình thường một cái rắm cũng chả thèm thả, vừa ngoi lên đã nói nhảm rồi.]

Lão Lưu: [Xảy ra vấn đề gì? Chẳng phải đã có một đống vấn đề rồi đấy sao?]

Lão Tiền: [Mới vừa mang kính viễn thị, sao các ông không nói nữa?]

Lão Vương: [Tôi một chữ quý như vàng, bình thường không nói nhảm! Mấy ông không phát hiện thật à? Hay là đang giả ngu đấy? ]

Lão Vương gửi thêm một tin, trong nhóm chat có một sự im lặng ngắn ngủi ý tứ xâu xa.

Hạ Bạch cũng im lặng theo, giống như cũng có rất nhiều suy nghĩ.

Lão Lý: [Lão Vương, thật không đó? ]

Lão Vương: [Thật mà, vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng, chậm nhất có lẽ là chiều mai sẽ phong tỏa thành phố Tuyền Quảng. Đã một đống tuổi rồi, chú ý một chút, đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn trước khi chết đấy.]

Lão Tiền: [Thành phố Tuyền Quảng? Lão Hạ không phải ở thành phố Khương Kỳ sát bên thành phố Tuyền Quảng sao? ]

Mấy ông lão trong nhóm chat tag ngay lão Hạ, lão Hạ không tag là sẽ không ho tiếng nào, khiến cho ông ấy chú ý một chút.

Hạ Bạch lấy lại tinh thần, lập tức lên tiếng.

Lão Hạ: [Thấy rồi!]

Sau khi nghe được thành phố Tuyền Quảng sắp xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên của bọn họ là gọi lão Hạ sống ở gần đó, sau khi nhìn thấy được lão Hạ đã biết rồi thì mới sôi nổi thảo luận tại sao thành phố Tuyền Quảng lại bị phong tỏa. Phong tỏa một thành phố tuyệt đối không phải là một chuyện nhỏ, sẽ lập tức gây náo động trong xã hội.

Lão Lâm: [Tôi nghe nói gần đây thành phố Tuyền Quảng có nhiều người chết lắm, là vì có bệnh truyền nhiễm nên mới phong tỏa sao?]

Lão Lý: [Nghe nói? Nghe ở đâu đấy? A, ông ngửi được mùi người chết à?]

Lão Lưu: [Đã là thời đại nào rồi? Đừng nói hươu nói vượn.]

Từng tin nhắn trong nhóm chat [Cả đời không qua lại với nhau] lần lượt nhảy ở trên đầu màn hình di động, Hạ Bạch đang seach tin tức về thành phố Tuyền Quảng, khi mở lại nhóm chat chat, lão Vương không biết bận cái gì, chỉ để lại có một đường links rồi không nói thêm câu nào nữa.

Chỉ còn lại mấy tên không mở đường links chỉ lo cãi nhau om tỏi.

Hạ Bạch cũng quen rồi, cậu bấm vào đường link để xem.

Đường links do Lão Vương gửi dẫn thẳng đến một bài đăng, tên bài đăng chỉ có một ngày đơn giản, ngày 2 tháng 9, tức là ngày hôm nay..

Trong bài đăng, chủ thớt không nói gì mà chỉ đăng vài bức ảnh, Những người khác bình luận dưới bài viết cũng không nói gì mà chỉ đăng ảnh. Toàn bộ bài viết không có một từ nào, toàn là hình ảnh.

Dựa trên những thông tin về thành phố thành phố Tuyền Quảng mà cậu mới xem, cùng với biển số xe cơ bản, các tòa nhà mang tính biểu tượng, v.v., Hạ Bạch còn tìm được mấy tấm ảnh thành phố Tuyền Quảng trong số ảnh này.

Lão Vương nói không sai, thành phố Tuyền Quảng có thể sắp bị phong tỏa rồi.

Tấm mới nhất là đăng hồi năm phút trước, chỉ muộn hơn vài phút so với khi lão Vương nói chuyện này, là chụp một lối vào quốc lộ thành phố Tuyền Quảng.

Thành phố Tuyền Quảng là thành phố cổ lịch sử, lối vào này được xây dựng giống như cổng thành, có hai cửa hình vòm cao, một cửa vào và một cửa ra.

Trong đêm tối, cũng không có ánh đèn sáng, chỗ lối vào đã có người âm thầm đặt rào chắn rồi.

Bên lối ra thì không có, ý tứ hình như là, sau này chỉ có thể ra khỏi thành phố Tuyền Quảng chứ không thể vào được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!