Chương 65: Chuyện Mà Cô Không Biết (2)

Edit: Smile' (Smilinggg02)

"Từ tiên sinh, cuộc họp với công ty D&G sẽ bắt đầu vào 10 giờ 20 phút, xin hỏi ngài muốn tài xế đưa đi hay tự mình lái xe?"

Thư ký mặc âu phục màu xám đứng bên cạnh người đàn ông, nhận lại văn kiện đã được ký tên, cung kính hỏi dò hắn.

Cô lơ lửng giữa không trung, chăm chú nhìn bản kế hoạch trên chồng văn kiện dày kia, không bao lâu đã cảm thấy nhàm chán.

"Tôi tự lái xe đi." người đàn ông vẻ mặt cô độc trả lời.

"Vâng." Thư ký chỉnh sửa gọn gàng mặt bàn, đang muốn rời đi, bước chân dừng một chút, "Từ tiên sinh, Tiến sĩ Hồ gọi điện nói, tuần trước ngài không đi làm kiểm tra, hy vọng mấy ngày nay có thể bớt thời giờ qua đó một chút."

"Không cần, nói với Tiến sĩ Hồ, tạm dừng trị liệu."

Cầm văn kiện trên máy tính đọc qua một lần, hắn không có quay đầu lại mà nói.

Thư ký nghe vậy vẻ mặt không được tự nhiên lắm, anh ta do dự nói: "Từ tiên sinh, ngài nói thật sao? Tiêu --"

"Đủ rồi, đi ra ngoài."

Lời nói vừa phát ra từ miệng hắn như trời đông giá rét ùa tới, thư ký mím môi khẩn trương, "Vậy hợp đồng với công ty tin tức Thiên Dao cũng ngưng lại sao ạ?"

Có thể nhận ra, thư ký nam nói lời này ra vô cùng cung kính cẩn thận từng li từng tí, ngón tay bất giác nắm chặt văn kiện .

"Tất cả hợp đồng có hợp tác với bên đó đều dừng lại, còn có, phát tin ra ngoài, miễn là hợp tác liên quan tới công ty Thiên Dao, Lệ Hoàng đều không hợp tác ."

Linh hồn cô lơ lửng giữa không trung sợ ngây người, Lê Hoàng... Thiên Dao...

Thiên Dao là công ty của tên chồng trước khốn nạn của cô, mà Lệ Hoàng là đối tác lớn nhất của công ty chồng trước, có thể nói nếu không có Lệ Hoàng, cũng không có được Thiên Dao như ngày hôm nay.

Mà người đàn ông này, vậy mà lại là ông chủ của Lệ Hoàng.

"Vâng, Từ tiên sinh." thư ký nam gật đầu, "Đúng rồi, lần trước ngài muốn tìm thám tử tư điều tra một chuyện, đã xử lý ổn thoả rồi. Về vụ tai nạn xe kia, bên kia nói nửa tháng sau sẽ đưa cho ngài tin tức đầy đủ."

"Biết rồi, đi ra ngoài đi."

Người đàn ông sau khi nghe xong những điều này vẻ mặt không có biến hóa lớn, chỉ phất phất tay, ý bảo thư ký đi ra.

"Từ tiên sinh, tôi cảm thấy ngài vẫn nên --"

"Chuyện của tôi không cần người khác quan tâm."

Hắn dồn nén nửa giận sắp không nổi nữa rồi, sắc mặt thư ký trắng nhợt, "Vâng, tôi đi ra ngoài ngay."

Nam thư ký đi rồi, hắn đặt xuống những văn kiện quan trọng, khuôn mặt tuấn tú hướng lên trời, nhéo nhéo sóng mũi.

Bộ dáng hắn trông vô cùng mệt mỏi.

Cô lơ lửng ở bên người hắn, lẳng lặng nhìn chăm chú người đàn ông xa lạ trước mặt, tai nạn xe ... Quả nhiên không phải ngoài ý muốn sao?

Có phải anh phát hiện ra điều gì rồi không...

"Tiêu Tiêu, anh thật sự muốn giết hắn, tự mình ra tay, sau đó băm hắn thành thịt vụn, rải xuống sông cho cá ăn."

Gương mặt âm trầm của hắn thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, giống hắn thật sự làm như vậy, băm con người bên ngoài nuôi tình nhân kia thành thịt vụn quăng xuống biển cho cá ăn.

"... Nhưng anh không thể chấp nhận được, Tiêu Tiêu, em đã đi cùng với hắn một đoạn đường dài, sau khi chết lại cùng hắn xuống hoàng tuyền, kiếp sau... Kiếp sau có phải lại cùng con người đê tiện đó tiếp tục dây dưa bên nhau ..."

Như thể cảnh tượng đó khiến hắn không thể chịu đựng được, gắt gao ôm đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!