Chương 9: (Vô Đề)

Lục Phán Phán lại cúi đầu bấm chữ.

[ Lục Phán Phán ]: Nếu cậu không tin, hiện tại có thể tới văn phòng tầng hai câu lạc bộ bóng chuyền, tôi với huấn luyện viên đều ở đây.

[ Đừng yêu ta, không kết quả ]: Tôi muốn đi học.

[ Lục Phán Phán ]: Vậy à, tôi không quấy rầy cậu nữa, khi nào có thời gian thì liên hệ tôi.

[ Đừng yêu ta, không kết quả ]: Ừm.

Lục Phán Phán đặt điện thoại di động lên bàn, chính thức bắt đầu công việc hôm nay.

Ngô Lộc đưa cô đi xem cơ cấu cơ bản của đội bóng, cuối cùng trở lại hành lang tầng hai, sóng vai nhìn quanh câu lạc bộ.

"Cái sàn nhà này đã rất cũ rồi, thật sự là nên sửa lại." Lục Phán Phán nói, "Cũng không thấy vòi sen nữa, đây là kiến trúc thập niên 90 đi?"

Ngô Lộc ở một bên thở dài: "Tôi cũng biết chứ, nhưng là kinh phí hữu hạn, thành tích cũng không tốt, lấy tiền ở chỗ nào mà sửa chữa lại?"

Nói xong, Ngô Lộc cố ý ngó Lục Phán Phán quan sát biểu tình của cô, sợ cô phật ý.

Lục Phán Phán lại chỉ nhíu mày nhìn chung quanh bốn phía: "Tuy vậy nhưng thật ra cũng có thể từ từ tính. Đúng rồi, việc tìm nhà tài trợ mùa giải mới sao rồi?"

Ngô Lộc lấy ngón út ngoáy lỗ tai: "Từ lâu đã không nghe được ba chữ " nhà tài trợ " rồi."

Lục Phán Phán: "……"

Thảm, thật sự quá thảm.

Lục Phán Phán: "Đội y tế đâu?"

Ngô Lộc: "Có a!"

Lục Phán Phán: "Không tồi!"

Ngô Lộc: "Ở phòng y tế trường ý!"

Lục Phán Phán: "……"

Không phải Lục Phán Phán khinh thường bác sĩ ở phòng y tế, chỉ là ở đây chuyên về vận động, nếu đội bóng vẫn tiếp tục không có y tá, bác sĩ chuyên nghiệp về vận động, sẽ có rất nhiều vấn đề nhỏ đều trở nên khó giải quyết.

Cùng một loại bệnh thương tích, bác sĩ chuyên nghiệp về vận động chỉ cần đơn giản điều trị liền có thể khôi phục, nhưng nếu là bác sĩ bình thường có khi còn khiến cho vận động viên phải đình chỉ huấn luyện một thời gian.

"Vậy đi." Lục Phán Phán xoa ấn đường, hướng văn phòng đi đến.

La Duy cùng Tiếu Trạch Khải lúc Lục Phán Phán và Ngô Lộc nói chuyện phiếm ở bên ngoài, tuy thấy cô đứng ở cửa, lại không mở miệng, im lặng mà đứng ở phía sau.

Tối hôm qua, sau khi Ngô Lộc ở trước mặt cả đội giới thiệu quản lý đội bóng mới, cả đội bọn họ ngoại trừ bất ngờ thì cũng không hiểu đội bóng bây giờ có cái gì hấp dẫn người này tới đây.

Chỉ có La Duy cùng Tiếu Trạch Khải không ở trên sân bóng nói chuyện, mà sáng sớm trực tiếp tới văn phòng câu lạc bộ bóng chuyền.

Lục Phán Phán vừa đến cửa đã thấy bọn họ.

Ánh mắt hai cái nam sinh không phải thực sự tốt, khiến cho Lục Phán Phán không tự chủ được mà cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo của chính mình.

Không có vấn đề gì mà?

Hai nam sinh này cũng không nói lời nào, yên lặng đi theo phía sau Ngô Lộc và Lục Phán Phán vào văn phòng, nghe bọn họ nói chuyện phiếm, từ đầu đến cuối ở phía sau không nói lời nào.

Ngô Lộc nhịn không được, nói: "Hai người các cậu là vệ sĩ à? Không có việc gì thì đi luyện chuyền bóng đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!