Lại thêm một tia chớp vang vọng xé ngang bầu trời đêm.
Lục Phán Phán giật mình một cái, càng ôm chặt hơn cánh tay Cố Kỳ.
"Cậu, cậu nói cái gì?"
Cố Kỳ mân mê bờ môi, không nói gì.
Cô cũng không chú ý đến việc Cố Kỳ không đẩy mình ra, mà tiếp tục chậm rãi đi về phía trước.
Vừa đến đầu ngõ, đèn đường tiểu khu đã chiếu tới, tuy rằng không phải quá sáng sủa, nhưng ít ra cũng thấy rõ đường.
Lục Phán Phán buông lỏng tay Cố Kỳ ra, nhưng vẫn còn thần hồn chưa ổn định.
Cô bước nhanh về phía trước, Cố Kỳ không thể không đuổi theo.
Tới tận lúc bước vào đại sảnh tầng một, Lục Phán Phán mới dừng lại, ổn định lại hô hấp.
Cũng tới tận lúc này, cô mới ý thức được vừa rồi mình làm cái gì.
"Xin lỗi cậu." Lục Phán Phán chỉ cảm thấy mình ở trước mặt sinh viên không còn mặt mũi, ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn cậu, "Tôi thật sự rất sợ tối."
Cố Kỳ cười lạnh không nói gì.
Sợ tối? Lúc cô ở quán bar đen như mực một chút cũng có sợ đâu.
Hay cho một kịch bản mới.
"Tôi lên trước nhé?" Lục Phán Phán đang muốn đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay đầu nhìn lại, quả nhiên, vai phải của Cố Kỳ đã ướt đẫm, tóc cũng bị mưa làm ướt phân nửa.
"Tóc cậu ướt hết rồi." Lục Phán Phán nói, "Cậu có muốn lên nhà tôi sấy qua tóc với quần áo không, tôi sợ cậu cứ như vậy trở về sẽ bị cảm."
Cố Kỳ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lục Phán Phán.
Cô giơ tay chỉnh lại tóc mái, không biết từ khi nào, móng tay đã được cô sơn lên một lớp sơn đỏ.
Mộng tưởng chiến thắng hiện thực.
Phi, không đúng.
Cô rốt cuộc không kìm được bắt đầu bước cuối cùng của kịch bản rồi.
Cố Kỳ lui một bước, kéo dãn khoảng cách của mình và Lục Phán Phán.
"Không được đâu chị, như vậy không thích hợp."
Nói xong, cậu xoay người đi vào trong mưa.
Lục Phán Phán ở phía sau nhìn thoáng qua, la lớn: "Này! Này! Cố Kỳ!"
Cậu còn chưa mở hết ô ra mà?
Cố Kỳ không quay đầu lại, càng đi càng nhanh.
Trở lại ký túc xá đã 10 rưỡi.
Cậu dùng khăn lông lau tóc, sau đó liếc Hoắc Tu Viễn đang xem sách một cái.
Không thể không nói, con người đều là dựa vào hai phía, chính mình tự chủ thật là quá khó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!