Xung quanh rất tĩnh mịch. Tạ Cẩn Tri cảm nhận được ánh nắng ấm áp và khô ráo chiếu lên người mình. Mùi thơm nhẹ nhàng của trang giấy và đồ gỗ
bay vào mũi cô. Ở đâu đó có tiếng thì thầm trò chuyện nhưng không rõ
ràng, tựa như vô vàn làn sóng nước đan xen tràn vào tai cô.
Cẩn
Tri liền mở mắt, sóng nước lập tức tan biến. Ánh mặt trời rọi qua cửa
sổ, giá sách thẳng hàng ngay lối, còn cô đang ngồi sau bàn làm việc, gối đầu lên cánh tay. Trang Xung ngồi ở vị trí của mình, cắm mặt vào máy
tính. Nhiễm Dư đứng tựa vào bàn của anh ta, cười nói vui vẻ. Phát hiện
Cẩn Tri đã tỉnh dậy, cô liền quay đầu về bên này: "Trước giờ không biết
cậu ngủ tốt thế, nằm úp mặt xuống bàn cũng có thể ngủ ngon lành. Mình
phục cậu quá đi!"
Giọng Nhiễm Dư vang vang trong gian phòng rộng lớn. Ba người vẫn ở trạng thái yên bình và ấm áp như bao ngày tháng trước kia
Cẩn Tri lập tức ngồi thẳng người, giơ tay véo má mình. Ôi, đau quá!
Chuyện này là thế nào?
Nhiễm Dư phì cười, nói với Trang Xung: "Hiếm có dịp được chứng kiến cậu ấy có hành động khôi hài thế kia." Trang Xung cũng ngẩng đầu, cười tủm tỉm.
Biểu hiện của họ vô cùng sinh động, khiến Cẩn Tri cảm thấy hoàn cảnh
xung quanh càng trở nên chân thực.
Cô lại đưa mắt về mấy chiếc xe đẩy ở góc tường. Chúng đứng yên một chỗ, không hề có dấu hiệu "nổi
điên". Trong căn phòng bên cạnh, máy chủ vẫn hoạt động bình thường.
Dường như, sự việc xảy ra trước đó chỉ là "giấc mộng Nam Kha" của cô mà
thôi.
(Điển tích "Giấc mộng Nam Kha" xuất phát từ sách "Nam Kha
ký thuật" của Lý Công Tá đời Đường, kể câu truyện chàng trai Thuần Vu
Phần nằm mơ thấy mình đi lạc vào một nước tên là Hòe An, được vua Hòe An gả con gái, cho làm phò mã và bổ nhiệm làm quan Thái thú ở quận Nam
Kha. Khi tỉnh dậy, Thuần thấy mình nằm dưới gốc cây hòe, bị một đàn kiến bu quanh. Ngày nay, điển tích này ám chỉ những giấc mơ hão huyền, không chân thực)
"Chuyện gì xảy ra thế?" Cô hỏi Trang Xung: "Ứng Hàn Thời đâu rồi?"
Trang Xung nhíu mày, Nhiễm Dư cũng không hiểu.
"Ai cơ?" Anh ta lắc đầu: "Tôi chưa từng nghe thấy cái tên này bao giờ."
Ba người nhất thời lặng thinh. Sống lưng Cẩn Tri lạnh toát. Trong khi đó,
hai đồng nghiệp nhìn cô bằng ánh mắt đầy quan tâm. Cẩn Tri đột nhiên cảm thấy đầu nặng trĩu, tầng tầng lớp lớp sóng nước lại xuất hiện.
"Cậu buồn ngủ thì chợp mắt một lúc nữa đi." Nhiễm Dư lên tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!