Tinh Lưu trong truyền thuyết... chẳng phải đã chết rồi hay sao?
Tôi vẫn còn sống.
Với danh nghĩa Tinh Lưu...
Cẩn Tri nhìn chằm chằm ngọn đèn vàng ở góc sân, đến mức thất thần. Nhiếp Sơ Hồng và Trang Xung ngồi trên chiếc ghế mây bên cạnh, chẳng ai nói một lời. Chỉ có Tiêu Khung Diễn vui vẻ đi loanh quanh trong sân. Anh ta điềm nhiên xuất hiện ở trường học với lý do: "Hai người đã bị lộ thân phận nên Tiểu John không cần lánh mặt nữa."
Có lẽ trước đó bị sốc nặng nên Nhiếp Sơ Hồng và Trang Xung đều không tỏ ra quá kinh ngạc khi nhìn thấy Tiêu Khung Diễn. Anh ta còn mang theo bánh ga tô tự làm, nhiệt tình chia cho mọi người. Cẩn Tri liền cầm một miếng, Nhiếp Sơ Hồng nhìn Tiêu Khung Diễn vài giây mới nói lời cám ơn rồi nhận bánh.
"Liệu có thể ăn không đấy?" Trang Xung hỏi.
Tiêu Khung Diễn "hừ" một tiếng: "Thế thì cậu đừng ăn nữa."
Trang Xung lập tức cầm một miếng bỏ vào miệng rồi nhìn Tiêu Khung Diễn: "Anh bạn, tôi có thể sờ vào người anh không?"
Tiêu Khung Diễn cười toét miệng: "Tất nhiên có thể! Đúng là người đi cùng Tiểu Tri có khác, chấp nhận sự thật nhanh quá đi."
Trang Xung nở nụ cười nhàn nhạt.
Trong khi hai người trò chuyện vui vẻ, Cẩn Tri quay sang Nhiếp Sơ Hồng: "Anh đang nghĩ gì vậy?"
"Tôi đang nghĩ về những năm qua."
Cẩn Tri đưa mắt về phía cánh cửa khép chặt. Ứng Hàn Thời và Cố Tế Sinh đã ở trong đó suốt nửa tiếng đồng hồ. Não bộ bất giác hiện lên hình ảnh anh cúi xuống hôn cô, gương mặt đỏ ửng; hình ảnh anh lơ lửng trên không trung, tay vung luồng sáng trắng; anh chắp hai tay sau lưng đứng trước Cố Tế Sinh với vẻ mặt ôn hòa.
Cẩn Tri nhắm mắt. Tại sao cô không thể gạt anh khỏi đầu thế này?
***
Bên trong phòng, Ứng Hàn Thời và Cố Tế Sinh ngồi đối diện nhau bên chiếc bàn vuông nhỏ. Cố Tế Sinh pha một ấm trà, hai người từ từ thưởng thức, cùng ngắm bầu trời ngoài cửa sổ.
"Ngài đến Trái đất bao lâu rồi?" Cố Tế Sinh hỏi.
"Bốn năm."
Cố Tế Sinh cười cười: "Còn tôi đã một trăm ba mươi bảy năm rồi."
Chuyến du hành vượt năm ánh sáng đều cần phải qua "Lỗ sâu vũ trụ" nên có sự sai lệch về thời gian cũng là chuyện bình thường.
("Lỗ sâu" (Wormhole) là một khái niệm lý thuyết dùng để du hành xuyên không
-thời gian bằng cách tạo ra một lối đi tắt xuyên qua hai vùng không gian nằm cách xa nhau trong vũ trụ.)
Ứng Hàn Thời đột nhiên ngẩn người. Nếu chuyến du hành của anh cũng xuất hiện sự sai lệch, vậy thì anh đã không có cơ hội gặp Cẩn Tri. Thì ra, số phận đã định anh và cô sẽ được gặp nhau.
"Ngài Tinh Lưu, không biết ai muốn cướp con chip của tôi?" Cố Tế Sinh hỏi.
"Tôi không rõ. Trước khi hành tinh mẹ bị diệt vong, không chỉ có dân thường thoát nạn mà còn có..."
"Quân nổi loạn." Cố Tế Sinh tiếp lời: "Đó là một lũ điên khùng. Chúng ta không thể để con chip rơi vào tay chúng."
"Sao anh có được con chip?" Ứng Hàn Thời hỏi.
Cố Tế Sinh im lặng, ánh mắt trở nên xa xăm.
Trên thực tế, câu chuyện tương đối đơn giản. Con chip giàu năng lượng tuy quý hiếm nhưng những gia đình giàu có bậc nhất ở Đế quốc Diệu Nhật đều sở hữu nó. Ngoài con chip, họ cũng sở hữu cả sinh vật Nano đồ chơi đẹp đẽ, có giọng hát rung động lòng người là Cố Tế Sinh. Anh ta từng nhìn thấy con chip này trong nhà chủ nhân.
Sau đó, Diệu Nhật xảy ra biến cố. Đám nhà giàu đều lên phi thuyền bỏ chạy. Anh ta cũng được đưa lên một chiếc phi thuyền cùng với tài sản quan trọng khác của chủ nhân. Trong lúc vượt qua dải Ngân hà, chiếc phi thuyền gặp sự cố. Mọi người đều không qua khỏi tai ương, chỉ có anh ta và đám người máy Nano tí hon là may mắn sống sót, nên rời đi cùng con chip.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!