Giọng Liễu Tự Diêu xen lẫn chút phẫn nộ. Khác với Sở Lạc, hắn không phải kẻ hoàn toàn vô can với Quỷ giới. Những ghi chép còn sót lại trong Tâm Liễu Các đã cho hắn thấy tổ tiên nhà họ Liễu từng yêu quý mảnh đất này biết bao.
Cũng vì thế, khi biết Quỷ Vương dùng độc Bích Thanh để khống chế dân chúng, hắn không thể nào sinh nổi một chút thiện cảm với người của Quỷ Vương Thành.
Sở Lạc trầm mặc hồi lâu rồi mới khẽ nói: "Người trong Quỷ Vương Thành quả thật đáng c.h.ế.t, nhưng Xích Phát Tướng Quân cũng không thể để sống sót. Trận chiến này, Quỷ Vương Thành tất bại.
Còn về Chung Kế Niên… ta không rõ ý định của hắn, hắn muốn gặp Chung Vũ, ngươi hãy đi một chuyến, mang hắn đến đây đi."
Đêm xuống, một tiếng sấm long trời bất ngờ nổ vang ngoài Thành Kiều Nguyệt rung đến mức màng nhĩ người ta tê rát.
Tiếng nổ khác thường ấy khiến toàn quân đều chấn động, ngay cả hai phe đang kịch chiến cũng đồng loạt ngoái nhìn về hướng đó.
Chỉ trong thoáng chốc, quỷ khí cường đại bùng nổ ngưng tụ thành một ảo ảnh khổng lồ giữa không trung. Hàng vạn quỷ vực đan xen, giao thoa, khiến không gian méo mó, hư ảo như mộng.
Nhưng trong làn khí đen cuộn xoáy ấy, vẫn có thể nhìn thấy rõ bóng dáng người đàn ông tóc đỏ đang tung hoành giữa ảo tượng.
Trong cơn đối chọi mãnh liệt của quỷ khí, rừng cây và nhà cửa trong nháy mắt sụp đổ, cảnh tượng hóa thành một vùng đổ nát, và cũng nhờ đó, mọi người nhìn thấy rõ ràng Quỷ Vương và Xích Phát Tướng Quân đã giao chiến.
Trận chiến đột ngột này khiến binh sĩ trong doanh trại ngoài thành đều c.h.ế. t lặng,
họ phải chớp mắt mấy lần mới dám tin là thật. Độ Lăng, dù thương thế chưa lành, cũng bị người dìu ra ngoài.
Dù hắn lạnh lùng vô cùng, lúc này miệng vẫn khẽ há ra vì kinh hãi. Hắn hoàn toàn không hay biết Quỷ Vương đã đến từ khi nào!
Nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm, từ Thành KiềuNguyệt chợt vang lên tiếng hô g.i.ế. c rung trời.
Độ Lặng giật mình ngoảnh lại — cổng thành đã mở toang. Quân Xích Phát vốn thủ trong thành nay ào ạt xông ra, sát khí ngút trời, quỷ khí tụ thành từng đợt sóng đao cuốn ngang c.h.é. m thẳng về phía doanh trại.
Không kịp phản ứng, binh sĩ chưa kịp né tránh đã bị đao khí c.h.é. m đôi, m.á. u tươi tung tóe, nhuộm đỏ cả đất.
Thấy thế, Độ Lăng lập tức gầm lên: "Chấn chỉnh đội hình! Nghênh chiến! Mau—!"
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tiếng c.h.é. m g.i.ế. c dồn dập vang rền, trầm đục mà dữ dội bao phủ lên hết thảy, tiếng kim loại va chạm, tiếng gào thét sinh tử vang vọng khắp nơi.
Bên ngoài c.h.é. m g.i.ế. c kịch liệt, còn bên trong Thành Kiều Nguyệt lại vắng lặng đến kỳ lạ.
Giờ đây trong thành chỉ còn lại Sở Lạc, Tấn Hiên và Chung Kế Niên. Bị động tĩnh đ.á.n. h thức, họ đứng giữa sân, thất thần nhìn ra ngoài.
Tấn Hiên là người đầu tiên lên tiếng, giọng đầy hy vọng: "Phụ vương đến cứu chúng ta rồi! Mau ra khỏi thành thôi!"
Chung Kế Niên nhìn xa xa nơi Quỷ Vương và Xích Phát tướng quân giao đấu, liền nhận ra khí thế của Quỷ Vương đã suy yếu rõ rệt — so với lần trước gặp mặt còn kém hơn nhiều.
Có lẽ trên đường đến đây, hắn đã bị quân Xích Phát phục kích.
Nghĩ đến đó, trong lòng hắn thoáng trầm xuống. Tại sao lại bùng nổ thành chiến thế này?
Tất cả diễn ra quá đột ngột, như thể có ai cố ý thúc đẩy mọi chuyện.
Tiếng Tấn Hiên lại cắt ngang dòng suy nghĩ, hắn bị đám người nửa kéo nửa đẩy rời khỏi Thành Kiều Nguyệt, đi hội hợp cùng Quỷ Vương.
Đợi bọn họ rời đi, Sở Lạc mới tách khỏi hình giấy, khôi phục chân thân lặng lẽ bay về phía phong Diều quỷ vực mà nàng từng phát hiện.
Trong khi Thành Kiều Nguyệt trống rỗng, phong Diều quỷ vực vẫn có mấy tên quỷ tu canh giữ. Sở Lạc dừng lại trước cửa.
"Đưa ta cây thương."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!