Chương 38: Nhiệm Vụ Này Ta Tiếp

"Chính là đôi hoa tai có thể phát hiện nói dối kia." Sở Lạc cau mày lại: "Chỉ có một kiện pháp khí thượng phẩm mà nàng ta đã bán đi ba mạng người sống sờ sờ? Bởi vì mình lừa gạt người khác, cho nên sợ mình ngày nào đó cũng sẽ bị lừa gạt sao?"

[Ký chủ đoán không sai, bị người sớm chiều ở chung phản bội, sát hại, oán khí của ba nạn nhân dâng cao, điều ngươi phải làm chính là để Lý Hạo Minh và Tân Na dùng sinh mệnh hoàn trả lại tội ác của mình, để giảm bớt oán khí của hai người Trương Diệu Toàn và Thiệu Yến.]

"Nhưng chỉ dựa vào lực lượng của một mình ta, cho dù có kỹ năng hoặc linh khí cường đại hơn nữa cũng không thể hoàn thành chuyện này, ta cần trợ thủ..." Sở Lạc nghĩ, ánh mắt nhìn về phía ngọc bài thân phận trong tay: "Người của đội tuần an sắp tới rồi, thực lực bọn họ mạnh, nhất định có thể giúp được ta!"

[Kí chủ! Chuyện này không thể để cho đội tuần an biết! Lý Hạo Minh xuất thân từ thế gia luyện khí, đội tuần an chỉ có thể đưa bọn họ đi giam giữ chờ phán quyết, trong khoảng thời gian này đã đủ để thế gia sau lưng hắn âm thầm cứu Lý Hạo Minh ra.]

[Ba nạn nhân không thể chết vô ích, giao Lý Hạo Minh và Tân Na cho đội tuần an cũng không phải là cách giải quyết tốt nhất, hy vọng ký chủ có thể cân nhắc kỹ việc này, hai hung thủ không thể sống sót ra khỏi rừng Khải Vân.]

Tiếng Hoa Hoa vừa dứt, ngọc bài thân phận trong tay Sở Lạc cũng rơi xuống đất.

Trên bầu trời rừng Khải Vân, một tiếng nổ nặng nề vang lên, trong chốc lát chiếu rọi hang động sáng như ban ngày, cũng làm cho cả người Sở Lạc run lên.

Nàng nhìn về phía ngọc bài thân phận trên mặt đất, tin tức của đội tuần an lại xuất hiện.

"Ba người các ngươi cố gắng đi cùng nhau, đội tuần an cứu viện sắp đến."

Sở Lạc nhíu mày, cũng không nhặt ngọc bài thân phận trên mặt đất lên mà đứng dậy đi ra ngoài hang động.

Sau khi sét đánh, bên ngoài nổi lên gió lớn, gào thét điên cuồng, tiếng như quỷ khóc.

"Nếu như ngay cả đội tuần an cũng không thể giải oan cho các nàng, vậy phải đi nơi nào để kể ra oan khuất của mình đây?"

"Ba người các ngươi cố gắng đi cùng nhau, đội tuần an cứu viện sắp đến."

Nhìn tin tức trên hai ngọc bài thân phận, khóe môi Lý Hạo Minh cong lên một nụ cười châm chọc.

"Có người tới cứu các ngươi, cảm giác như thế nào?"

"Hạo Minh ca, tại sao Hạo Minh ca phải trói ta lại?" Trong lòng Vương Hương Xảo tràn đầy sợ hãi, cố gắng nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Không phải chỉ giết Vu sư huynh và tên họ Sở kia thôi sao?"

Dứt lời, Vu Duy biến sắc, hai mắt trợn tròn: "Vương sư muội, muội cố ý dẫn ta tới nơi này chịu chết?!"

Lúc này hắn phản ứng lại cũng đã muộn, Vương Hương Xảo căn bản không để ý tới hắn, vẫn cực lực nịnh nọt lấy lòng Lý Hạo Minh.

Cảnh tượng này khiến Tân Na không thể nhịn được nữa, bước nhanh lên trước hung hăng tát nàng ta một cái.

"Tiện nhân! Ngươi thật đúng là hạ tiện, muốn con đường sống? Không thể nào, ta là người đầu tiên muốn giết ngươi!"

"Sư muội, đội tuần an đã biết vị trí của chúng ta, không thể ở lại nơi này nữa, đưa ngọc bài thân phận của muội cho ta." Lý Hạo Minh mở miệng nói.

Nghe vậy, Tân Na làm theo, chỉ thấy Lý Hạo Minh dùng linh lực đưa bốn ngọc bài thân phận vào trong bụng Quỷ Khóc Đằng, làm xong những việc này liền nhấc Vu Duy đang không ngừng giãy dụa lên.

"Chúng ta đi."

Thấy vậy, Tân Na cũng hung hăng nắm lấy tóc của Vương Hương Xảo, đi theo phía sau.

---

Bên ngoài hang động Tuyệt Minh Lang, Sở Lạc quay đầu nhìn thoáng qua ngọc bài thân phận bị mình ném ở bên trong, hít sâu một hơi.

Sau đó trực tiếp đi ra ngoài.

"Nhiệm vụ này ta nhận."

Nàng lấy bản đồ mà đệ tử quản sự đưa cho mình từ trong túi trữ vật ra, nhìn kỹ đánh dấu trên đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!