Chương 5: Mọi Thứ Đều Tốt

Khi Tư Hành dự tiệc xong trở về nhà đã gần 11 giờ đêm.

Căn nhà này anh mua khi Giang Cố mới vào năm nhất đại học, sau khi trang trí xong để trống một năm, rồi dọn vào ở cũng đã được gần hai năm rồi. Trong hai năm qua, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy nơi này là nhà, là nơi anh khao khát muốn trở về sau giờ làm.

11 giờ cũng không phải là quá muộn, nhưng anh biết sức khỏe của Giang Cố không tốt, thường đi ngủ sớm, nên anh hết sức cẩn thận khi mở cửa.

Trước đây căn nhà luôn tối om, nhưng hôm nay có vài ngọn đèn hành lang được bật sáng, khiến ngôi nhà rộng lớn trống trải bỗng trở nên ấm áp hơn, như đang chờ đợi người về khuya.

Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Guli từ phòng Giang Cố đi ra, cọ qua cọ lại nũng nịu bên chân Tư Hành.

Tư Hành bế Guli lên, giọng nói cực kỳ nhẹ nhàng: "Hôm nay ở nhà có ngoan không? Em ấy ngủ chưa?"

Guli không hiểu anh đang nói gì, chỉ kêu lên những tiếng gừ gừ thoải mái khi được anh v. uốt ve.

Tư Hành bước nhẹ nhàng đến cửa phòng ngủ phụ nhìn qua một cái, cửa không đóng kín, chỉ để hở một khe vừa đủ cho Guli ra vào, bên trong không có ánh sáng lọt ra, yên tĩnh hoàn toàn, có lẽ đã ngủ rồi.

Tư Hành đứng ở cửa một lúc, đảm bảo không nghe thấy tiếng Giang Cố khó chịu, mới bế mèo về phòng mình, sau đó đi vào bếp mở tủ lạnh lấy một chai nước, rồi nhìn qua những thứ trong tủ lạnh.

Cũng không phải cố ý theo dõi, chỉ là không nhịn được muốn biết Giang Cố đã ăn gì vào buổi tối, muốn biết khi anh không có ở nhà, cậu có thích nghi và thoải mái hay không. Nhưng anh cũng không nhớ rõ trong tủ lạnh có bao nhiêu thứ, nhìn qua thì có vẻ không có gì thay đổi, nên anh lại nhìn vào thùng rác trong bếp.

Túi rác sạch sẽ, cũng không biết là Giang Cố không dùng bếp, hay là đã xuống lầu đổ rác trước khi đi ngủ.

Giang Cố là người không thích làm phiền người khác, khu chung cư này lại không cho phép giao hàng vào, mặc dù có quản gia sẽ mang lên, nhưng với tính cách của Giang Cố, có lẽ cậu sẽ giảm bớt việc đặt đồ ăn để không gây phiền phức cho người khác.

Đặt đồ ăn không thuận tiện, môi trường mới này có lẽ còn khiến cậu e ngại không dám dùng đồ của anh. Tư Hành sợ cậu tự ép mình ăn uống qua loa, vốn dĩ sức khỏe đã không tốt, lại gầy như vậy, căng tin trường đại học tuy nhiều dầu mỡ nhưng lại thiếu dinh dưỡng, nếu không ăn uống tốt, chỉ cần buộc một sợi dây vào người là có thể thả cậu lên trời cho bay bay rồi.

Cầm chai nước đã uống một nửa trở về phòng, Guli đã tự giác nằm xuống giường. Tư Hành tắm rửa sơ qua, mặc dù cách âm trong nhà rất tốt, nhưng anh vẫn sợ gây ra tiếng động làm thức giấc người đã ngủ, nên quyết định không gội đầu để tránh tiếng ồn từ máy sấy tóc.

Nằm xuống giường với cảm giác sảng khoái, Tư Hành vẫn còn chút ngỡ ngàng không thực. Giang Cố thật sự đã dọn vào ở, từ nay sẽ cùng anh sống dưới một mái nhà, mỗi ngày đều có thể gặp cậu.

Guli vốn nằm ở cuối giường, đợi Tư Hành nằm xuống không động đậy, liền nhẹ nhàng bước tới, rồi thoải mái nằm xuống bên cạnh hõm cổ anh.

Tư Hành đưa tay vu. ốt ve nó, nhắm mắt lại trong bóng tối.

Giang Cố không kén giường, miễn là cơ thể không có gì khó chịu, thì chất lượng giấc ngủ của cậu vẫn khá tốt. Ngay cả giường cứng ở trường cậu cũng có thể ngủ được, nên chiếc giường có độ mềm vừa phải trong phòng ngủ phụ nhà Tư Hành chỉ khiến cậu ngủ ngon hơn mà thôi.

Khi tỉnh giấc, nhiệt độ mặt trời bên ngoài đã lên cao. Mùa hè mặt trời đi làm sớm, 4-5 giờ trời đã sáng rồi, lúc này đã gần 8 giờ, ra ngoài là có thể đổ mồ hôi như tắm.

Sau khi tỉnh dậy, Giang Cố ngồi một lúc mới đứng lên, kéo rèm cửa ra, ánh sáng rực rỡ lập tức chiếu vào.

Vì ở tầng cao nên tầm nhìn ra ngoài cửa sổ rất đẹp, chỉ có hồ nước ở xa quá lấp lánh, phản chiếu có phần chói mắt.

Giang Cố nhìn ra xa một lúc, rồi kéo lại lớp rèm voan trắng bên trong, vừa chặn được ánh sáng chói chang, vừa không ảnh hưởng đến độ sáng của cả căn phòng.

Đang đánh răng thì Guli chui qua khe cửa đang mở vào phòng, trước tiên nó đi tuần tra lãnh địa một vòng, rồi lững thững vào phòng tắm, ngồi ở cửa nhìn chằm chằm Giang Cố.

Giang Cố nhổ bọt trong miệng ra, cười với Guli bé nhỏ: "Chào buổi sáng Guli."

Guli meo một tiếng non nớt.

Vệ sinh xong, Giang Cố bế Guli ra khỏi phòng ngủ, vừa lúc thấy Tư Hành đi ra từ thư phòng.

Trong thư phòng có một khu vực nhỏ riêng biệt đặt một số dụng cụ tập thể dục, có lẽ Tư Hành vừa tập xong, bộ đồ tập bó sát người có vết ướt đẫm mồ hôi, đường nét cơ bắp cân đối không quá phô trương được phô bày một cách tự do, đôi chân dài thẳng tắp, toát ra mùi hormone nam tính đầy mạnh mẽ như không cần tiền.

Vừa nhìn thấy Giang Cố, Tư Hành liền dừng bước. Anh dùng chiếc khăn đang cầm trên tay lau mồ hôi rồi nói: "Chào buổi sáng."

Giang Cố đáp lại một tiếng chào, sau đó hơi rũ mắt xuống, nhìn như cậu đang v. uốt ve mèo, nhưng thực ra là đang thầm ngưỡng mộ. Thân hình của Tư Hành thật tuyệt, mỗi lần nhìn cậu đều nhịn không được mà thán phục. Đó là vóc dáng mà cả đời này cậu cũng không thể có được.

Biết Giang Cố có bệnh sạch sẽ, nên Tư Hành vừa mới tập thể dục xong chưa tắm đã cố ý tránh xa cậu, sợ cậu ngửi thấy mùi mồ hôi trên người mình. Nhưng, trước khi trở về phòng tắm, anh vẫn không nhịn được hỏi: "Sáng nay em định ăn gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!