*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Cố chưa từng vào phòng của Tư Hành, đây là lần đầu tiên cậu bước vào. Phòng ngủ chính nằm ở tận cuối hành lang, nên nếu không có chuyện gì đặc biệt, Giang Cố thậm chí còn chẳng bao giờ đi ngang qua cửa phòng của anh.
Phòng ngủ chính rất rộng, còn có một ban công nhỏ, nhưng phong cách tổng thể lại không giống như Giang Cố tưởng tượng.
Giang Cố tiếp xúc với một Tư Hành, bên ngoài nhìn có vẻ rất mạnh mẽ, nhưng thực chất lại là một người tinh tế và dịu dàng. Giống như ngôi nhà này, toàn bộ phong cách mang tông màu lạnh và tối giản, nhưng lại được trang trí với nhiều chi tiết ấm áp.
Chẳng hạn như chiếc đèn treo tường dễ thương, đệm ghế mềm mại, tấm thảm lông dài màu sữa, ban công lớn tràn đầy hoa, cùng với những chiếc bát, đĩa có hình dáng đáng yêu. Những chi tiết này đều cho thấy anh là một người tỉ mỉ và yêu đời.
Tuy nhiên, căn phòng ngủ này lại mang đến cảm giác rất lạnh lẽo. Chỉ có một chiếc giường lớn đặt ở giữa, một tủ trưng bày nổi chia cách không gian thành khu vực tủ quần áo, và một chiếc ghế vòm bằng kính trong suốt đặt ở ban công. Ngoài ra, không còn gì khác.
Sàn nhà lát đá cẩm thạch xám Caesar* tạo ra cảm giác trống trải. Căn phòng rất sang trọng, có cảm giác cao cấp, nhưng lại quá trống vắng, trống đến mức chẳng giống một ngôi nhà.
(Hình minh họa đá lát sàn trong phòng)
Dạ dày của cậu vẫn còn âm ỉ đau, nhưng nhiệt từ miếng dán ngải cứu đang dần làm dịu đi sự khó chịu bên trong. Giang Cố cảm thấy mệt mỏi, cậu khẽ nhắm mắt lại, đầu óc bắt đầu nghĩ về những điều không thể hiểu nổi và đầy mâu thuẫn ở Tư Hành, mơ mơ màng màng cũng không biết mình đã ngủ quên từ lúc nào.
Khi tỉnh dậy, qua khe rèm, cậu thấy trời bên ngoài đã tối, mưa vẫn đang tí tách rơi. Cậu cũng không biết miếng dán ngải cứu trên người đã được dùng hết và lấy đi lúc nào.
Giang Cố ngồi dậy, nhưng không thấy đôi dép của mình dưới giường, cậu đành khẽ gọi: "Tư Hành."
Trong nhà rất yên tĩnh, không lâu sau đã nghe thấy tiếng bước chân, cửa phòng được đẩy mở, ánh sáng từ bên ngoài len lỏi vào.
Tư Hành bật đèn tường, căn phòng sáng lên vừa đủ để nhìn thấy mọi thứ mà không quá chói.
Thấy Giang Cố ngoan ngoãn ngồi trên giường mình, Tư Hành khẽ siết tay, bước chân nhẹ nhàng tiến lại gần: "Đỡ hơn chưa? Dạ dày còn đau không?"
Giang Cố đáp: "Cũng đỡ rồi, không còn đau nhiều nữa. Em quên không mang dép vào rồi."
Tư Hành mỉm cười: "Để tôi đi lấy cho em."
Tư Hành vừa rời đi, Guli liền chạy vào, đôi mắt tròn xoe của nó nhìn chằm chằm vào Giang Cố, còn nghiêng đầu như đang tò mò, không hiểu sao cậu lại ở đây.
Giang Cố vẫy tay gọi: "Guli, lại đây nào."
Guli nhanh nhẹn nhảy lên giường, nằm dài trên chân cậu và vươn người duỗi một cái thật thoải mái.
Tư Hành mang dép của cậu đến, đặt cạnh giường: "Em muốn ăn gì không? Tôi có nấu một nồi cháo khoai mỡ, hạt kê với táo đỏ. Em muốn ăn một chút không? Nếu em muốn ăn mì thì tôi sẽ đi nấu cho em."
(Cháo hạt kê khoai mỡ, táo đỏ)
Giang Cố lắc đầu: "Dạ dày không thoải mái, em không muốn ăn."
Tư Hành cau mày: "Không ăn sao được, nếu còn thấy khó chịu, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra nhé. Không ăn gì thì làm sao mà khỏe được?"
Giang Cố nghĩ rằng không ăn một ngày cũng chẳng chết đói được, trước đó cậu đã nôn quá nhiều, dạ dày đau, họng cũng đau, thật sự không có chút cảm giác thèm ăn nào.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Tư Hành, như thể nếu cậu không ăn thì sẽ phải vào viện ngay, Giang Cố đành nói: "Em không muốn ăn mì hay cháo gì cả."
Tư Hành không hề thấy cậu phiền phức chút nào, lúc không khỏe thế này mà cậu còn chịu ăn gì đó là anh đã mừng lắm rồi: "Em muốn ăn gì thì tôi sẽ nấu."
Giang Cố suy nghĩ một lúc: "Mì viên*, anh biết nấu không?"
( là một món ăn phổ biến ở miền Bắc Trung Quốc, đặc biệt là vùng Sơn Đông. Nó được làm từ bột mì nhào thành những viên nhỏ và nấu trong nước dùng.)
Tư Hành đáp: "Biết chứ. Em muốn ăn loại nước trong hay nước sốt cà chua?"
Giang Cố vốn không có khẩu vị, loại nước trong chắc chắn sẽ nhạt nhẽo, nên cậu chọn loại sốt cà chua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!