Chỉ liếc nhìn một cái, Tư Hành đã kiềm chế thu ánh mắt lại, rồi lấy từ tủ giày ra hai đôi dép, cúi xuống đặt trước chân Giang Cố: "Vào nhà đi, ngoài trời nóng lắm."
Giọng nói trầm ấm, có chút chững chạc nhưng lại rất dễ nghe.
Giang Cố nói lời cảm ơn, tay vịn khung cửa, thay xong giày mới quay lại đóng cửa.
Vào trong nhà, đập vào mắt cậu là phong cách nội thất hiện đại với hơi hướng sang trọng. Sàn nhà lát đá cẩm thạch xám đậm, tường được sơn màu rượu champagne trắng, khiến cả căn hộ toát lên vẻ sạch sẽ và tinh tế. Nội thất trong nhà không nhiều, trên tường không có TV, thay vào đó là màn chiếu tự động kéo xuống từ trần nhà.
Mặc dù căn hộ sử dụng tông màu lạnh, nhưng bộ sofa lại là loại vải mềm mại, trên đó chất đầy những gối ôm hình bàn chân mèo màu hồng, đệm ghế cũng được làm từ chất liệu lông sữa mềm mại, trông rất thoải mái.
Dưới sàn trải một tấm thảm lớn màu nhạt, nhìn rất sạch sẽ, tạo thêm chút hơi ấm đời thường cho căn nhà vốn mang vẻ lạnh lẽo này.
Phòng ngủ có lẽ nằm trong dãy hành lang phía bên trong, đứng ở phòng khách sẽ không nhìn thấy được. Dù đến đây là để xem nhà, nhưng Giang Cố không tiện đi lung tung, cậu chỉ liếc qua phòng khách một chút rồi thu ánh nhìn lại.
Tư Hành rót hai cốc nước, đặt lên bàn trà trước ghế sofa: "Lại đây ngồi đi."
Đường Triệu dẫn Giang Cố đi qua ngồi xuống, rồi thấy Tư Hành ôm một con mèo bông Ragdoll lại gần, nói với Giang Cố: "Đây là Guli, một cô mèo con đã triệt sản, tính tình rất hiền lành. Em có muốn bế thử không?"
Trước đó, Đường Triệu cũng đã nói lý do người này tìm bạn cùng phòng là để có người giúp chăm sóc mèo khi anh ta đi công tác. Vì vậy, khi thấy Tư Hành bế mèo đến, Giang Cố cũng không ngạc nhiên, chỉ nghĩ rằng anh ta muốn cho mèo thử xem có thích cậu không.
Giang Cố rất thích mèo, nhưng trước đây không có điều kiện để nuôi. Khi cậu còn chưa chắc chắn mình có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân, cậu thấy việc nuôi thêm một sinh mạng nữa là không có trách nhiệm. Vì thế, thay vì tự nuôi một con, cậu đã dành bốn năm để chăm sóc đàn mèo hoang trên núi sau trường, khiến chúng béo mũm mĩm như những chú heo con.
Khi nhận lấy cô mèo nhỏ tên Guli, Giang Cố thành thạo vuốt từ dưới cằm mèo đến bụng, thậm chí còn chạm vào phần túi dưới bụng cô mèo rồi không nhịn được lại xoa thêm vài cái.
Cũng không biết có phải Guli thích cậu hay vì bản tính của nó vốn ngoan hiền, mà nó nằm gọn trên chân Giang Cố để cậu v. uốt ve, thỉnh thoảng lại kêu "meo meo" yếu ớt, đôi mắt to tròn dần nheo lại vì quá thoải mái, trông vừa mềm mại vừa dễ thương khiến Giang Cố, người vốn yêu mèo, không nỡ buông tay.
Nhìn Giang Cố đắm chìm trong việc vuốt mèo, Đường Triệu liếc nhìn Tư Hành đang bày ra dáng vẻ nghiêm túc, thầm nghĩ: Đúng là tên đàn ông tâm cơ, dùng mèo làm mồi nhử.
Ngồi thêm một lúc, thấy Giang Cố đã được điều hòa trong nhà làm bớt nóng, gương mặt ửng đỏ cũng dần phai đi, Tư Hành nói: "Tôi dẫn em đi xem phòng trước nhé."
Giang Cố vô thức quay sang nhìn Đường Triệu, cậu vẫn chưa quyết định có muốn ở ghép hay không nữa .
Đường Triệu vừa định lên tiếng thì Tư Hành đã nói tiếp: "Xem phòng trước đã, sau đó chúng ta sẽ bàn về điều kiện ở ghép, xem em có chấp nhận được không."
Giang Cố gật đầu, đứng dậy, vẫn không nỡ rời cô mèo nhỏ, bé mèo này có vẻ không lớn lắm, ôm ở trong tay vừa mềm vừa nhẹ, trên người còn tỏa ra một mùi hương dễ chịu, khiến Giang Cố cứ mãi mê v. uốt ve.
Đi theo Tư Hành vào trong, Giang Cố mới nhận ra không chỉ phòng khách lớn, mà phòng ngủ cũng rất rộng.
Tư Hành giải thích: "Đây là căn hộ năm phòng, nhưng đã được chỉnh sửa lại, chủ yếu là mở rộng phòng ngủ chính và phòng phụ, chỉ giữ lại một phòng làm thư phòng. Phòng ngủ chính và phụ đều có nhà vệ sinh riêng, bên ngoài có thêm một nhà vệ sinh chung."
Phòng phụ rộng hơn Giang Cố tưởng, có cả một mặt tường bằng kính nhìn ra khung cảnh hồ nước bên ngoài, tạo cảm giác thanh bình, yên tĩnh. Ngoài nhà vệ sinh riêng, còn có một phòng thay đồ không quá lớn và một phòng khách nhỏ ngăn cách bằng rèm mỏng.
Cạnh cửa sổ lớn là bàn làm việc và ghế đã được chuẩn bị sẵn, phía sau còn có một tủ sách lớn âm tường, chỉ là phòng này trước giờ không có ai ở, nên tủ sách trống trơn, chỉ có vài chậu cây xanh để trang trí.
Giang Cố rất thích căn phòng này, so với những phòng cậu đã xem trên các trang web cho thuê, nơi đây sạch sẽ và thoải mái hơn nhiều. Nhưng là căn hộ năm phòng, giá trị phải lên đến vài chục triệu. Một căn hộ đắt đỏ như vậy, cả đời này cậu cũng không mua nổi, làm gì có tư cách mà không hài lòng.
Nhưng việc chủ nhà tìm bạn cùng phòng quả thật khiến cậu cảm thấy khó hiểu. Mặc dù lý trí mách bảo có gì đó không ổn, nhưng cậu lại thực sự rất thích nơi này.
Khi trở lại ngồi ở phòng khách, Tư Hành lấy ra một tập tài liệu: "Đây là điều kiện để ở ghép, em có thể xem qua."
Giang Cố đặt mèo lên đùi rồi mới mở tập tài liệu ra.
Điều kiện đầu tiên là không được phép đưa người lạ về nhà mà chưa được phép.
Với điều này, Giang Cố chắc chắn không có vấn đề gì. Cậu không có nhiều bạn bè, sau khi cùng hai người bạn cùng phòng cũ tách ra, hiện tại bạn của cậu chỉ còn lại Đường Triệu, muốn dẫn ai đến cũng không có người mà dẫn.
"Chú ý giữ vệ sinh, không được làm bừa bộn nhà cửa."
Điều này cũng không phải vấn đề, bản thân cậu vốn đã hơi sạch sẽ, dù không đến mức mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nhưng cũng không bao giờ bừa bộn mà không dọn dẹp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!