Chương 9: Lập uy

"Hoài nghi anh là AI, càng nghi ngờ anh đi tiểu xong chắc cũng chẳng thèm vẩy một cái."

Quả báo đến nhanh quá, Chương Như mừng đến nỗi hồn vía bay lên chín tầng mây, nhưng nghe tin Văn Hòa bị gọi đi nói chuyện, thần kinh cô lại trở nên căng thẳng.

Cuộc nói chuyện diễn ra ở phòng họp tầng 6, Chương Như chạy lên chờ một lát thì thấy có người bước ra. Là Diệp Ấn Dương, anh đi ra nghe điện thoại rồi vào phòng bên cạnh.

Giữa vách kính dán giấy mờ, Diệp Ấn Dương quay người lại liền thấy một đôi môi đỏ chót đang mấp máy bên ngoài, cộng thêm mấy móng tay đính kim tuyến lấp lánh như vụn bạc, nhìn phát là biết của ai.

Anh cúp máy bước ra. Chương Như mân mê điện thoại trong tay, đứng chặn ở cửa, trên mặt hiếm khi hiện ra vẻ ngượng nghịu như muốn hỏi lại thôi: "Chuyện đó… tại sao anh lại gọi Văn Hòa vào nói chuyện vậy?"

"Để tìm hiểu chút tình hình."

"Tình hình gì? Cô ấy có biết gì đâu!" Vẻ ngại ngùng chỉ thoáng qua trong giây lát, Chương Như lập tức trừng mắt, oán khí ngút trời.

Diệp Ấn Dương không trả lời thêm mà quay người vào phòng bên cạnh.

Thăm dò thất bại, Chương Như cứ thấp thỏm đi đi lại lại bên ngoài. Đợi Văn Hòa bước ra, cô lập tức lao tới: "Không sao chứ?"

Sắc mặt Văn Hòa hơi tái nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười: "Đừng lo, em không sao."

"Không sao thì gọi em vào làm gì?" Chương Như đang định gặng hỏi rõ thì Diệp Ấn Dương từ phòng họp phía sau đi ra.

"Sếp Diệp." Văn Hòa khẽ chào anh.

Diệp Ấn Dương dừng lại một chút: "Cứ làm việc bình thường là được, đừng áp lực quá."

"Vâng, cảm ơn sếp Diệp ạ." Văn Hòa gật đầu, đưa mắt tiễn anh rời đi.

Chương Như nghi ngờ nhìn theo bóng lưng anh: "Làm trò gì thế?" Cô lẩm bẩm, quay đầu lại thì nghe thấy Văn Hòa nói: "Sếp Diệp tốt lắm chị ạ, anh ấy không làm khó em đâu." So với Diệp Ấn Dương, bên kiểm tra nội bộ còn hỏi gắt hơn nhiều. Nhưng Diệp Ấn Dương thấy cô ấy căng thẳng nên trước tiên trấn an sau đó mới từ tốn hỏi vài câu, suốt quá trình đều ôn hòa, không hề soi xét hay ép buộc gì.

"Chủ yếu hỏi chuyện Dương Vũ bình thường hay qua lại với ai…" Còn cả chuyện liên quan đến một người phụ nữ khác, Văn Hòa kể.

"Ồ." Chương Như gãi đầu, nhớ đến vẻ lạnh nhạt của Diệp Ấn Dương thì bĩu môi.

Trưa đi ăn cơm lại ngồi cùng với đám người phòng Thu mua. Chương Như hỏi Tằng Khả Lâm: "Rốt cuộc Dương Vũ dính vào chuyện gì vậy?"

Tằng Khả Lâm biết cô có thù với Dương Vũ, bèn hất cằm đáp: "Cậu hỏi A Thông đi, chuyện này cũng liên quan tới cậu ấy."

"Thông Đầu To!" Chương Như tiện tay đưa cái bánh ú của mình cho Lâm Thông: "Cậu bắt quả tang được hả?" Mắt cô sáng rực.

Nhìn hai cái bánh ú bự như hai nắm đấm đặt trước mặt, Lâm Thông nghi mình cũng sắp biến thành bánh ú luôn: "… Em nào có giỏi thế. Sếp Diệp nhắc nhở nên em mới để ý thấy có điểm bất thường."

Cậu chàng kể lại vụ nhà cung ứng cố tình nâng giá: "Em còn thắc mắc sao bọn họ biết đây là đơn gấp, lại kẹt đúng lúc quan trọng mà đòi tăng giá. Hóa ra là do quản lý Dương, gã họ Dương ấy làm nội gián tuồn thông tin cho bên kia." Bảo sao lúc chọn nhà cung ứng thì ép cậu chàng như điên, còn liên tục ám chỉ đây là món hời. Giờ nghĩ lại mới thấy toàn là cố ý cả: "Cũng tại em tự cho mình thông minh, bị gã xúi giục còn tưởng gặp may, hoàn thành vụ đó sẽ được khen thưởng cơ."

Mà Dương Vũ lá gan cũng lớn thật, không chỉ thao túng đơn gấp mà còn ngầm qua lại với một nhà cung ứng phím bấm, vừa ăn hoa hồng vừa lén lút ngoại tình với một nữ nhân viên bán hàng bên đó.

"Hắn đúng là tham, nhân cách thì âm vô cực." Tằng Khả Lâm nghĩ đến Diệp Ấn Dương, bề ngoài không hề phô trương nhưng việc cần làm, điều cần tra, anh chẳng bỏ sót cái nào.

"3Y là ai?" Tằng Khả Lâm ngơ ra, một lúc sau mới nhận ra đó là viết tắt tên Diệp Ấn Dương: "Phòng Thu mua vốn là bộ phận anh ấy phụ trách, chỉnh đốn kỷ luật là việc phải làm thôi." Có điều lần này lấy Dương Vũ ra làm gương, cả thủ đoạn lẫn sự quyết đoán đều gọn gàng dứt khoát khiến trên dưới trong công ty ai nấy đều nể phục.

"Ồ." Chương Như ậm ừ một tiếng. Cô còn tưởng anh đang trừ hại cho dân, ai ngờ hóa ra cũng chỉ là lập uy cho mình.

"Cậu với sếp Diệp có thù riêng hay gì?" Tằng Khả Lâm lấy làm lạ trước cách gọi kỳ quặc kia của cô.

"Thật không đấy?" Tằng Khả Lâm liếc cô, nửa cười nửa không, hiển nhiên là chẳng tin.

"Còn hơn một tháng nữa." Tằng Khả Lâm vẫn chưa tìm được người phù hợp để bàn giao công việc, cũng hơi đau đầu chuyện này, nghĩ một lúc rồi hỏi Chương Như: "Chị dâu cậu đang ở trung tâm ở cữ sau sinh à?"

"Ở trung tâm chăm sóc mẹ và bé." Chương Như nói: "Nơi đó khá tốt, không cần tự tay chăm con, mỗi ngày chỉ cần cho bú thôi, ngoài ra còn có yoga, chăm sóc sắc đẹp, vẽ vời gì đó, y như đi nghỉ dưỡng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!