Sáng hôm sau, vừa đặt chân vào hội trường tập huấn có sức chứa hơn một trăm người, Bạch Cẩm Hi liền nhận ra bầu không khí khác thường.
Các học viên ai nấy nghiêm chỉnh ngồi thẳng người.
Mấy học viên bình thường có thành tích không tốt ở hàng ghế sau ra sức lật giở sách như quyết tâm làm điều gì đó. Trên bục giảng phía trước, mấy giáo viên huấn luyện hôm nay cũng mặc cảnh phục, đang thì thầm trao đổi. Bên cạnh họ có mấy chỗ ngồi vẫn còn trống, bầu không khí rất trang nghiêm.
Trên bục giảng treo tấm băng rôn với dòng chữ khá lớn:
"Hoan nghênh sự chỉ đạo của lãnh đạo đội hình sự Công an tỉnh và các đồng nghiệp".
Bạch Cẩm Hi và Châu Tiểu Triện ngồi ở hàng cuối cùng. Cô hỏi một học viên đang đăm chiêu đọc sách:
"Anh bạn, có chuyện gì vậy? Chẳng phải hôm nay sát hạch rồi tổ chức lễ tốt nghiệp? Sao lại có cả lãnh đạo đội hình sự Công an tỉnh nữa?"
Đồng nghiệp đáp:
"Cô không biết à? Tuy lãnh đạo không có văn bản chính thức, nhưng ai cũng biết, ngày cuối cùng của đợt tập huấn sẽ có một cuộc tuyển chọn. Đội hình sự của tỉnh chuẩn bị thành lập một tổ điều tra đặc biệt gọi là"tổ Khiên Đen", chuyên phụ trách các vụ án nghiêm trọng.
Một trong những mục đích của đợt tập huấn lần này chính là chọn thành viên cho tổ điều tra đặc biệt chuyên giải quyết các vụ án liên hoàn trong phạm vi toàn tỉnh, không thì việc gì tôi phải tham gia? Người trèo chỗ cao, nước chảy chỗ trũng.
Mẹ, môn tâm lý tội phạm lằng nhằng thế không biết, chẳng thể nhớ nổi...
"Nghe anh ta nói vậy, Bạch Cẩm Hi và Châu Tiểu Triện đều sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau. Thật ra, điều này cũng không có gì là khó hiểu. Nghe nói, Cục công an tỉnh luôn khát hiền tài, lúc nào cũng thích"vơ vét" người có năng lực ở địa phương. Chắc đây là chiêu trò của Cục phó, muốn cô và Châu Tiểu Triện tham gia khóa tập huấn nhưng không nói rõ mục đích.
Đồn trưởng còn vui mừng cử hai người đi, trong khi bọn cô dốc hết sức lực để đạt thành tích đầu. Các học viên khác là đối thủ cạnh tranh cũng chẳng mấy thân quen nên bọn họ không hé lộ với cô về cuộc tuyển chọn.
Thảo nào tối qua khi nhắc đến việc tập huấn, Hàn Trầm nhìn cô bằng ánh mắt đó. Không phải anh cho rằng, cô quyết tâm vào tổ điều tra đặc biệt đấy chứ?
Lãnh đạo còn chưa xuất hiện, bầu không khí đã khẩn trương và nghiêm túc.
Bạch Cẩm Hi mở chai nước khoáng, uống hết ngụm này đến ngụm khác. Châu Tiểu Triện hỏi:
"Chị căng thẳng đấy à?"
Ừ.
Châu Tiểu Triện đăm chiêu suy nghĩ.
Cậu nghĩ gì vậy? Bạch Cẩm Hi hỏi.
"Em đang phân vân, không biết có nên tham gia hay không?"
Tôi cũng thế.
Uống nhiều nước vào bụng là muốn đi vệ sinh. Nhân dịp cuộc tuyển chọn chưa bắt đầu, Bạch Cẩm Hi đứng dậy, chuồn ra cửa sau.
Ngoài hội trường là hành lang dài, bật đèn sáng trưng, Bạch Cẩm Hi lơ đễnh bước đi. Vừa đến đầu cầu thang, cô chợt thấy Hàn Trầm đi lên. Nghe tiếng động, anh liền ngẩng đầu nhìn cô.
Hôm nay, anh cũng mặc cảnh phục, đôi mắt đen sâu thẳm dưới vành mũ như muốn hút cô vào trong đó.
Bạch Cẩm Hi dừng bước, đợi anh tiến lại gần. Vào một khoảnh khắc, cô... quyết định tham gia cuộc tuyển chọn.
"Hôm qua sao anh không nói cho tôi biết thông tin về cuộc tuyển chọn?" Cô lên tiếng:
"Làm tôi và Tiểu Triện chẳng chuẩn bị tâm lý gì cả."
Hàn Trầm dừng bước, không đáp mà hỏi lại:
"Hai người có dự định gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!