Chú Trương làm việc tương đối năng suất, Nguyễn Thu Bình vừa ăn cơm tối xong, cô đầu bếp đã bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị rời đi.
Còn Triệu Thanh Thanh không biết bị làm sao mà vẫn chồng chuối ở chỗ cũ một cách vui vẻ.
Nguyễn Thu Bình quay đầu, nhìn cô bé mà thấy hơi không đành lòng.
Lúc cô đầu bếp dọn đồ xong, chú Trương cũng đã tới biệt thự.
Ông tầm hơn bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, nhìn trông có vẻ là người bình dị gần gũi, tao nhã lịch sự. Thấy Nguyễn Thu Bình có mặt trong nhà, dường như ông có chút bất ngờ, nhưng cũng không thể hiện ra cảm xúc gì quá rõ ràng. Chú Trương đưa tay về phía anh: "Chào cậu, tôi là Trương Huyền Trung, quản gia ở đây. Ngày thường tôi đều ở nơi này, chỉ có hôm nay là đang nghỉ ngơi nửa ngày."
"Cháu tên Nguyễn Thu Bình, là..."
Nguyễn Thu Bình nhìn chú Trương đưa tay phải ra, có hơi chần chừ. Một là anh không biết có nên bắt tay hay không, hai là không biết anh nên nói rõ thân phận của mình như thế nào.
Quản gia Trương hiểu ý rụt tay về, cười nói: "Cậu có vẻ là khách của cậu chủ."
"Là bạn cháu."
- Úc Hoàn bỗng dưng mở miệng.
Nguyễn Thu Bình cúi đầu nhìn cậu bé: "Sao lại là bạn? Anh hơn nhóc nhiều tuổi lắm đấy nhé!"
Úc Hoàn hỏi ngược lại: "Không phải là bạn thì là gì?"
Nguyễn Thu Bình suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Hẳn là anh trai? Nhóc quên nhóc đã... Năm ngoái nhóc còn gọi anh là anh rồi à? Nào, gọi thử một tiếng xem nào! Gọi anh Thu Bình!"
Úc Hoàn gọi lớn: "Nguyễn Thu Bình."
"Này! Sao lại gọi cả tên anh ra như thế? Gọi là anh Thu Bình."
"Nguyễn Thu Bình."
"Anh Thu Bình."
"Nguyễn Thu Bình Bình Bình Bình Bình..."
"Anh Thu Bình anh Thu Bình anh Thu Bình..."
Úc Hoàn: "... Hầy."
Nguyễn Thu Bình: "......"
Anh vỗ một cái vào sau ót Úc Hoàn: "Thằng nhãi con dám xem thường anh hả?!"
Úc Hoàn bé con ôm đầu mình, la ầm lên: "Do anh đần!"
"Anh đần? Anh chưa bao giờ xếp thứ nhất đếm ngược trong lớp đâu đấy!"
"Ồ thế hóa ra là xếp thứ hai đếm ngược."
.......
Quản gia Trương lắc đầu cười cười.
Xem chừng cậu trai trẻ tuổi này thực sự là bạn của cậu chủ, trí khôn và trình độ đều ngang bằng nhau.
Tốt thật, cậu chủ có bạn rồi........
Nguyễn Thu Bình ở lại nhà Úc Hoàn khoảng gần ba mươi giờ. Cho đến khi vòng tay bắt đầu hiện lên ánh sáng màu hồng báo hiệu cần phải rời đi, nhắc nhở anh còn ba phút nữa, anh mới đi ra cổng biệt thự cùng Nguyễn Đông Đông, chuẩn bị rời khỏi đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!