Nghe được tin này, Nguyễn Thu Bình chỉ muốn lập tức bay ngay về nhà, nhưng khi anh còn chưa kịp làm phép thì đã bị Cảnh Dương ngăn lại: "Nguyễn Thu Bình, cậu đừng kích động, bọn mình còn phải đi học tiếp. Hôm nay có lãnh đạo đến thanh tra đó!"
Nguyễn Thu Bình nhíu mày, hình như có hơi bối rối.
Cảnh Dương khuyên bảo anh: "Lần này lãnh đạo bên Bộ Giáo Dục Thiên Đình đến thanh tra, thầy coi trọng chuyện này lắm. Nếu người ta phát hiện cậu trốn học thì hình phạt không đơn giản chỉ là viết kiểm điểm thôi đâu,... nói không chừng sẽ bị đuổi học. Tới lúc đó... Tới lúc đó cậu không hạ phàm được đâu đấy."
Nguyễn Thu Bình muốn nói rồi lại thôi, nhấc chân đi về phía trước: "... Đi thôi, về lớp."
......
Người bên Bộ Giáo Dục ngồi ở dưới lớp học, Ty Mệnh đang giảng bài trên bục với một nụ cười tươi như hoa. Từ trước đến giờ lớp của Ty Mệnh lúc nào cũng là lớp qua loa nhất, đặc biệt là sau khi khóa thực hành bắt đầu. Nội dung một buổi học của cả lớp luôn là: hạ phàm, về lớp điểm danh, thảo luận nhóm, tan học.
Hôm nay Ty Mệnh đứng trên bục, thao thao bất tuyệt giảng bài, học sinh bên dưới cũng giả bộ nghe với vẻ hoang mang. Ông nhìn hàng ghế của cấp trên ở dưới lớp, giơ tay lên lau mồ hôi rồi nói to: "Tiếp theo sau đây là phần báo cáo kết quả thực hành của từng nhóm, quy trình vẫn như trước kia, nhóm nào xung phong trước đây?"
Cả lớp hoàn toàn yên lặng..... Trước kia bọn họ có phải báo cáo bài thực hành nhóm gì đâu, ai biết quy trình cơ chứ?
Ty Mệnh tự biên tự diễn còn chưa đủ, còn phải kéo cả học sinh diễn ngẫu hứng với ông. Nhìn thấy học sinh không ai để ý đến mình, Ty Mệnh có hơi lúng túng, sau đó ông cúi đầu và cầm danh sách lớp lên rồi nói: "Không ai xung phong thì thầy tự gọi nhé..."
... Tự gọi?
Nguyễn Thu Bình giật thót, trái tim những học sinh khác đập thình thịch.
Một giây sau, Nguyễn Thu Bình thật sự nghe thấy Ty Mệnh gọi: "Nguyễn Thu Bình lên đi! Lên trên bục giảng phát biểu!"
Nguyễn Thu Bình: "......"
Nguyễn Thu Bình thở thật dài thật dài.
Để mà xét về khía cạch so sánh vận xui, từ trước đến giờ anh chưa thua bất kì ai.
Nguyễn Thu Bình bất đắc dĩ đứng trên bục giảng, ngẩng đầu lên rồi bắt đầu tự biên tự diễn: "Thời gian thực hành của ngày hôm nay đã kết thúc. Mặc dù chúng em ở dưới trần gian khoảng ba mươi tiếng, nhưng mỗi người trong nhóm em đều gặt hái được những lợi ích không nhỏ nhờ việc đó. Về nội dung và kết quả của buổi thực hành nhóm, chúng em xin được phép thuyết trình về ba khía cạnh giống như trước kia..."
Nguyễn Thu Bình dừng nói một lúc, liếc mắt sang nhìn Ty Mệnh.
Ty Mệnh bắt được ánh mắt của anh, ho nhẹ hai tiếng rồi nói: "... Nội dung báo cáo và tổng kết buổi thực hành ngày hôm qua nhóm em làm khá ổn, hôm nay không cần thuyết trình lại phần này nữa, chỉ cần nhận xét mục tiêu ghi chép của em là được rồi."
Bên cạnh việc hạ thấp yêu cầu cho Nguyễn Thu Bình, ông còn nhắc câu hỏi quan trọng cho những học sinh khác. Không ít học sinh ngay lập tức lặng lẽ, cuống cuồng viết ra giấy.
Nguyễn Thu Bình im lặng trong chốc lát, sau đó mở miệng: "Đầu tiên, mọi người đều biết mục tiêu ghi chép của nhóm em là Úc Hoàn
- thần May Mắn tương lai."
Anh vừa dứt lời, một vị giáo sư ngồi chính giữa bàn thanh tra bỗng dưng ngẩng đầu lên..... Thần May Mắn không hổ là thần May Mắn, nhắc đến tên thôi mà đã có thể hấp dẫn sự chú ý của ban lãnh đạo.
Nguyễn Thu Bình tiếp tục nói: "Trước khi Úc Hoàn hạ phàm, em có nghe nói về vị thần May Mắn tương lai này. Không ít người nói Úc Hoàn là một vị tiên có khí chất thần tiên nhất. Cậu ấy có một vẻ sạch sẽ sáng sủa như bầu trời xanh trong vắt, khí chất thần tiên thoát tục, từ bi hiền lành, tránh ồn ào, thích tĩnh lặng, lạnh lùng ít nói. Đối với những lời nhận xét như thế, từ trước đến nay em đều nghi ngờ.
Nhưng sau khi hạ phàm và tận mắt nhìn thấy Úc Hoàn trong phiên bản người phàm từng ngày từng ngày trưởng thành, em mới biết những nghi ngờ của em... đúng là thật."
Dưới bục giảng yên lặng trong một khoảnh khắc, sau đó những tiếng xôn xao bắt đầu vang lên. Nguyễn Thu Bình thậm chí còn nghe thấy mấy người ngồi bàn đầu xì xào bàn tán nhiệt tình:
"Ô thế là thần Xui Xẻo không nhịn nổi thần May Mắn nữa rồi à, định bóc phốt công khai luôn hả?"
"Thế phiến đá phải sao giờ, hai người đấy có hôn ước mà?"
"... Trời ạ cậu đã ngầm thừa nhận ngày cưới trên phiến đá là của hai người họ luôn rồi à? Nhưng mà bọn họ đều là đàn ông mà, ý là cậu ngầm thừa nhận hai tiên nam có thể yêu nhau rồi á?"
"Dưới nhân gian đã là thế kỉ 21, đổi mới rồi. Thần tiên như cậu đừng có giữ tư tưởng cứng nhắc như thế được không?"
Nguyễn Thu Bình: "......"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!