Chương 14: (Vô Đề)

Nguyễn Thu Bình: "......"

Nguyễn Thu Bình im lặng một lúc rất lâu, có chút khó nói: "... Em thật sự không biết?"

"Không biết mà, là chuyện gì?"

Nguyễn Thu Bình lại im lặng.

Im lặng.

Im lặng.

Mạch suy nghĩ của anh dần dần bay xa, bay về hai trăm năm trước.

Khi còn bé, Nguyễn Thu Bình hơi nhạy cảm và ngang bướng quá mức. Biết người ta không thích mình, cho nên anh chưa bao giờ chủ động nói chuyện với người khác. Biết những người bạn khác không muốn gặp mình, cho nên anh cũng sống chết không đi học trường dành cho trẻ nhi đồng trên Thiên Đình. Từ đó đến khi trưởng thành anh chưa từng đi học, những kiến thức thông thường và phép thuật cơ bản đều do Nguyễn Thịnh Phong dạy, hoặc là anh tự đọc sách.

Sau khi Nguyễn Thu Bình hiểu chuyện hơn, mấy nhà hàng xóm cũng lục đục dọn hết đi rồi, từ đó trở đi Nguyễn Thu Bình không gặp được cô tiên nào mang thai nữa. Vì vậy, Nguyễn Thu Bình luôn có một sự hiểu biết đặc biệt và khó có thể lung lay về mối quan hệ của những vị thần tiên khác giới.

Ví dụ như lúc Nguyễn Thu Bình 20 tuổi, anh còn tưởng khi tiên nam tiên nữ sinh con, họ sẽ cùng nhau ngồi thiền trên giường.

Anh còn nhiều lần tự tưởng tượng cảnh này trong đầu: Hai vị tiên ngồi khoanh chân đối diện với nhau ở trên giường. Bọn họ nhắm chặt hai mắt, tập trung suy nghĩ, linh lực từ lòng bàn tay tràn ra rồi ngưng tụ trên không trung. Chúng dần dần tụ thành một quả cầu. Theo sự hội tụ của linh khí, quả cầu ấy càng ngày càng bền chặt, càng ngày càng khổng lồ. Khi đạt tới một mức nhất định, một đứa bé sẽ chui ra từ quả cầu này.

Đây chính là thứ gọi là "Linh Tu" trong truyền thuyết.

Nguyễn Thu Bình cảm thấy cảnh đó vô cùng thiêng liêng, cũng rất mong đợi đến ngày đó.

Nhưng mà ảo tưởng thiêng liêng đó của anh bị một đêm mưa phá vỡ không chút nể nang.

Ngày đó anh đến chợ giao dịch mua đan dược mà người ta đồn là có thể tăng tu vi. Khi trở về, trời đúng lúc đổ cơn mưa to, Nguyễn Thu Bình đành tìm tạm một mái hiên để trú mưa, thế mà lại nghe được tiên nam bên trong nhà đang "đánh" bạn đời của hắn.

Nguyễn Thu Bình lập tức xông vào...

Một giờ sau, bởi vì Nguyễn Thu Bình lẻn vào nhà dân và dùng phép thuật một cách vô cớ để tấn công người khác, anh bị triệu tập đến nơi trừng phạt thần tiên.

Nhưng bởi vì Nguyễn Thu Bình bị thương nặng hơn

- suýt chút nữa anh đã bị hai vợ chồng kia liên thủ đánh cho tan tành mây khói, cho nên người ở chỗ trừng phạt cũng không nhốt anh nữa, mà lập tức đưa anh đến bệnh viện cấp cứu.

Mặc dù Nguyễn Thu Bình nằm dưỡng thương mất hơn hai tháng mới khỏe, nhưng chuyện đó đã trở thành một bóng ma sâu đậm trong lòng anh........

Quá khứ nghĩ lại mà đau, mạch suy nghĩ của anh dần dần quay về.

Nguyễn Thu Bình nhìn Úc Hoàn trước mặt, nghiêm túc suy tư.

Úc Hoàn năm nay mới 15 tuổi, hơn nữa từ nhỏ đến lớn chỉ sống một mình. Mới vào cấp hai đã chuyển vào nhà trọ gần trường để ở, cho nên nó không biết những chuyện kia thực ra là một việc rất bình thường.

Nguyễn Thu Bình bỗng dưng cảm thấy hai vai mình nặng trĩu.

Nuôi nấng một đứa trẻ thật sự rất khó!

Nguyễn Thu Bình ngửa mặt lên trời thở dài!

Xem ra, việc giáo dục về phương diện này cho Úc Hoàn chỉ có thể giao cho một người trưởng thành như anh mà thôi!

Vì không để cho Úc Hoàn bước lên con đường thê thảm mà trước kia anh đã phải trải qua, anh nhất định phải giáo dục Úc Hoàn thật tốt. Anh phải nói cho cậu, chuyện duy nhất trên cõi đời mà chỉ có người yêu có thể làm cùng là chuyện gì!

Nguyễn Thu Bình vỗ bả vai Úc Hoàn, mặt đầy vẻ nặng nề: "... Yên tâm."

- Anh sẽ dạy cho em thật kỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!