Đối diện với người đĩnh đạc đang nói chuyện trước mặt, ánh mắt sáng ngời lại chuyên chú nhìn hắn, Phùng Dã lại không bận tâm, thường xuyên thất thần. Người đối diện dần bất mãn, nói:"Rốt cuộc anh có nghe em nói gì không?"
Phùng Dã sửng sốt, che giấu đôi mắt thất thần, cười nói: "Đương nhiên là có."
Nói xong lại liếc mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay.
Doãn Mạt đương nhiên không phải kẻ ngốc, tất nhiên hiểu ý Phùng Dã. Y cắn chặt miệng, có chút buồn bực.
Hôm nay đại học X kỉ niệm 100 năm thành lập trường, thân là thành viên trong hội học sinh đương nhiên y phải về thăm trường cũ. Y nghĩ bụng có thể sẽ gặp lại được Phùng Dã, không ngờ thế thật.
Y cùng Phùng Dã cũng đã từng có một đoạn thời gian cùng nhau.
Họ là mối tình đầu của nhau.
Đáng tiếc lúc ấy y còn quá trẻ, cũng không bồi đắp tình cảm cùng nhau, chỉ có thể chia tay. Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, không thể tìm thêm được người nào tốt với y hơn Phùng Dã, đáy lòng luôn để vị trí cao nhất cho hắn. Khi gặp lại đương nhiên tâm ý của y vẫn còn.
Gương vỡ lại lành không phải không có.
Nhưng không nghĩ lòng tràn đầy tin tưởng, chỉ một giờ đã bị đánh bại.
Nhìn Phùng Dã thỉnh thoảng lại cúi đầu xem đồng hồ, y hỏi:"Anh có chuyện gì à?"
"Ừ, có người đang đợi anh." Phùng Dã cười cười, đáy mắt ngập tràn tình yêu.
Doãn Mạt sửng sốt, chua xót nói: "Bạn trai à?"
Phùng Dã nghe vậy, lại lắc lắc đầu. Doãn Mạt có thể cảm nhận được tim mình nhảy vọt, y chờ mong nghe Phùng Dã buồn rầu nói "Xem thế nào" thì mới có thể hy vọng chuyện gương vỡ lại lành.
"Hôm nay em ấy sẽ biểu diễn, đi xem không?"
"A?"
Biểu diễn? Doãn Mạt vẻ mặt dại ra. Chẳng lẽ bạn trai hắn là 1 diễn viên không nổi tiếng?
Trương Phong Hòa đương nhiên không phải diễn viên, chỉ là giúp em gái của Phùng Dã. Trương Phong Hòa không có kinh nghiệm, may mắn Phùng Tiếu Tiếu luôn cười nói sẽ ổn thôi, vai anh nhận chỉ nằm ngủ suốt, lúc đó cậu mới yên tâm.
Nghĩ thầm diễn cảnh ngủ có thể làm được.
Nhưng cậu không nghĩ đến chỉ diễn 1 cảnh đơn giản như vậy thì làm gì phải nhờ cậu giúp?
Thay xong váy nữ, đội tóc giả trang điểm xong, Trương Phong Hòa tâm như tro tàn. Đáng tiếc đã đồng ý. Đặc biệt người cần giúp lại là người thân Phùng Dã, Trương Phong Hòa chỉ có thể căng da đầu làm.
Nhưng Phùng Dã muốn đến xem cậu diễn, cậu không nói hai lời liền cự tuyệt. Còn dặn dò Phùng Tiếu Tiếu nhất định không được nói mình đóng vai nữ với Phùng Dã, bằng không cậu quyết không diễn.
Phùng Tiếu Tiếu đương nhiên không dám trái lời.
Vở diễn này là chủ chốt cho buổi kỉ niệm trường thành lập do đội kịch đảm nhiệm, người nhận vai nữ không hiểu sao lại có đủ lý do không làm, Phùng Tiếu Tiếu buộc phải cầu cứu vợ anh mình.
Hơn nữa Trương Phong Hòa cũng từng là cựu học sinh đại học X, Phùng Tiếu Tiếu lợi dụng chuyện này để Trương Phong Hòa sa hố.
Nhìn Trương Phong Hòa xụ mặt, Phùng Tiếu Tiếu lấy lòng:"Phùng tẩu, cười lên nào!"
"Câm miệng."
"Được được được." Phùng Tiếu Tiếu lập tức bỏ chạy.
Đúng lúc này, di động của cô reo lên. Là Phùng Dã gửi tin nhắn. "Mấy giờ thì diễn?"
"Cỏn 5 phút nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!