Hai bên đường, miếng vải đen che phủ những thân cây giờ phút này sớm đã biến mất.
Mà bên trong miếng vải đen đó chính là bí mật làm mọi người ngỡ ngàng.
Một cây lại một cây cây đào ngạo nghễ đứng lặng trong trận tuyết đầu mùa. vừa nhìn, như là một biển trời hồng phấn phiêu phiêu trong gió tuyết.
Trêи nền tuyết trắng xóa, hoa đào lại từng đóa rung rinh kết thành một trời hồng phấn làm lay động lòng người.
Lại một trận gió đêm thổi tới, cánh hoa đào phiêu phiêu bay trong gió, hoa rơi cũng mang một sắc màu rực rỡ, mưa phất qua, cùng tuyết mịn bay đầy trời ——
Tất cả hòa lại thành một bức họa muôn đời chỉ có một
Ngẩng đầu nhìn, toàn bộ không trung đều là cánh đào rơi cùng tuyết mịn.
Cúi đầu nhìn lại, trêи mặt đất một thảm chân hoa lẫn vào tuyết kéo dài đến tận cuối chân trời——
Giống như muốn cho toàn bộ thế giới nhìn thấy cảnh tượng sánh cùng thiên trường địa cửu!
Cảnh tượng trước mắt thật sự làm người khó có thể tin!
Hoa đào.
Tuyết mịn.
Chúng nó không thuộc cùng một mùa, muôn ngàn lần không nên xuất hiện ở bên nhau.
Nhưng một khi chúng nó trái với tự nhiên, cùng nhau ở không trung bay múa, mọi người lại tán thưởng, ca tụng vô bờ.
Thưởng thức một cảnh đẹp trăm năm khó được ngộ kỳ!
Nhóm phụ nữ bên cạnh Dư Tễ Đan ríu rít:
"—— này là cái gì đây? " hoa đào tháng chạp" sao?"
"Chờ một chút, tớ nhìn trêи mạng một chút ……ôi mẹ ơi, Weibo lại tràn ngập tin tức về "hoa đào tháng chạp "! mọi người đều thật rảnh, mới vài phút, liền đưa lên tin đầu tìm kiếm rồi, ảnh chụp cũng quá đẹp đẽ rồi!"
"Cho tớ xem với—— thôi bỏ đi, ánh mắt thế nào? xác thật không tồi, nhưng "hoa đào tháng chạp" thật chấn động nhất? Đặc biệt là hôm nay còn có tuyết rơi ~ là trận tuyết đầu mùa nữa chứ~"
"Rõ ràng là trận thứ hai! Lúc trước không phải đã có "tuyết bay tám tháng" dành cho Đan Đan không phải sao?"
"Con mẹ nó, nói đến Đan Đan, các cậu chẳng lẽ không cảm thấy " hoa đào tháng chạp" lần này, " tuyết bay tám tháng" lần trước và cả " pháo hoa cầu hôn " nhìn từ góc đọ nào cũng thấy có điểm giống nhau sao? Đều là danh tác kinh thiên động địa, là cùng một người làm ra đi?"
"Cho nên……càng lúc càng có nhiều người muốn làm vị Đan Đan kia, không phải sao?"
Đột nhiên, mọi người vốn đang đứng ở hai bên đường bắt đầu đi về phía trước——
Một đoàn một đoàn mọi người vây quanh trước cây đào, không biết đang xem thứ gì.
Nhóm người ríu rít khi nãy bên cạnh Tễ Đan đã sớm đi theo mọi người vọt lên trêи, chỉ có Dư Tễ Đan cùng các đồng sự của cô còn đứng tại chỗ.
Phương Gia Mai hô hào nói: "Giống như trêи cây có thứ gì, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi?"
Dư Tễ Đan ở giữa các đồng sự, cũng bị đẩy đến một cây đào trước cửa nhà hàng.
Định thần liền thấy.
Hóa ra trêи cây đào treo một chiếc thẻ bài tinh xảo, mặt trêи viết bằng bút lông mấy chữ tựa như rồng bay phượng múa:
—— tịch tuyết đào hoa, tặng cho Đan Đan; sinh nhật vui vẻ, bà xã của anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!