Cục Dân Chính, có vài đôi tình nhân xếp hàng đăng kí kết hôn.
Mỗi một đôi đều ngọt ngọt ngào ngào, có hoa hồng, có trang phục cưới.
Đương nhiên là có kết hôn, cũng có tới ly hôn.
Ngồi cạnh Dư Tễ Đan cùng Lý Mính Hưu là một đôi tới ly hôn, nhà gái nhìn bọn họ chằm chằm đã lâu, mới nhẹ giọng nói với Tễ Đan: "Em gái à, em lớn lên xinh đẹp như vậy, nhưng nhất định phải đánh bóng đôi mắt nha, không cần đem cả đời chôn vùi vì một lần tính sai nha!"
Dư Tễ Đan: "…………"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ấy lại nhìn nhìn Lý Mính Hưu, tiếp tục nói với Tễ Đan: "Bạn trai em thật đúng là đẹp trai, em phải thật chú ý a, đôi khi hắn không nghĩ sẽ ra ngoài làm chuyện gì sai với em, nhưng ông bà có câu tre già măng mọc, nhất định sẽ có phụ nữ dụ dỗ chồng em làm chuyện sai!"
Lý Mính Hưu: "…………"
Người đàn ông cùng tới để ly hôn nghe thế mặt đều đỏ, mắng to nói: "Là tật xấu của cô sao?! Gặp được một người liền cùng người ta nói, có cảm thấy phiền hay không? Ở bên ngoài nói còn chưa đủ, chạy đến Cục Dân Chính còn nói! Cô có thể nhìn cho rõ không? Người ta tới lãnh giấy kết hôn, cô nói những lời này có ai nguyện ý nghe?! Muốn người ta mất hứng sao?
Mất mặt không?"
Người phụ nữ đứng dậy, chửi ầm lên: "Anh đồ ngoại tình rác rưởi! đồ khốn! Hiện tại biết mất mặt? Lúc trước khi anh cùng cô ta hoan ái sao không nghĩ đến mặt mũi của tôi?"
"Cô điên rồi! cô điên rồi!"
"Là anh làm tôi điên!"
Dư Tễ Đan vẻ mặt xấu hổ cùng Lý Mính Hưu nhìn nhau, liếc mắt một cái.
Lý Mính Hưu cũng cạn lời……
Cục Dân Chính chính là một xã hội thu nhỏ —— mấy nhà vui mừng, mấy nhà sầu khổ.
Đôi nam nữ ly hôn kia ở đại sảnh Cục Dân Chính thiếu chút nữa quậy tưng bừng, may mắn bị nhân viên đúng lúc kéo ra. Bọn họ còn đang mắng mắng chửi chửi, đến phiên Dư Tễ Đan cùng Lý Mính Hưu đi vào.
Trước khi bước vào căn phòng kia, Lý Mính Hưu kéo lại cánh tay Tễ Đan.
Dư Tễ Đan quay đầu, nhướng mày: "Làm sao vậy?"
Lý Mính Hưu nghĩ nghĩ, trịnh trọng mà nói: "Đan Đan, nếu em hối hận, hiện tại còn kịp……"
"Anh đang nói chuyện gì thế!" Dư Tễ Đan cau mày, "Đều đã tới cửa, anh còn hỏi em có hối hận không? Em nếu hối hận, sẽ không theo anh đi vào cánh cửa này!"
Lý Mính Hưu nhìn chăm chú vào Dư Tễ Đan.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dư Tễ Đan duỗi tay dắt lấy tay Lý Mính Hưu, bất mãn mà lẩm bẩm: "Đừng nói mê sảng, mau vào thôi ——"
Từ rất nhiều năm trước, khi mới bắt đầu, Lý Mính Hưu đều ảo tưởng ngày này, thời khắc này—— một ngày nào đó anh cùng Tễ Đan đi đăng kí kết hôn, thời khắc kia cùng Tễ Đan.
Lý Mính Hưu nhìn Tễ Đan bên cạnh đang nghiêm túc ký tên từng nét……
cảm giác chân thật so với trong ảo tưởng thật làm cho anh xúc động!
Mà cảm giác của Tễ Đan, cùng Lý Mính Hưu cũng kém nhau không quá nhiều ——
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!