"Cậu cậu cậu…… Cậu là…… Lý Lý Lý Lý……"
Chú ba còn chưa lặp lại từ "Lý" xong, Lý Mính Hưu đã lễ phép mà vươn tay, cười tủm tỉm: "Chào chú ba, chính là con, con là họ Lý."
Dư Tễ Đan giữ cánh tay Lý Mính Hưu: "——anh ấy là……"
Dư Tễ Đan còn chưa giới thiệu đã bị chú ba lần thứ hai ngắt lời:
"…… Lý Lý Lý…… cậu là Lý Mính Hưu?!"
Lý Mính Hưu thẳng tắp mà nhìn ông ấy, cười một chút: "Đúng vậy, là con, con là Lý Mính Hưu."
Chú ba: "…………"
Sắc mặt ông ấy trắng bệch, như đi đêm gặp được quỷ, cằm cũng suýt nữa rớt ra rồi.
Lý Mính Hưu vẫn luôn duy trì tư thế duỗi tay, cười lặp lại một lần: "Chú ba mạnh khỏe."
Tễ Đan khẽ nhíu mày, nhìn nhìn Lý Mính Hưu, lại nhìn nhìn chú ba.
Hai người kia sao vậy?
"Chú ba? Chú sao vậy? sắc mặt chú đột nhiên không tốt vậy——" Dư Tễ Đan chớp chớp mắt, "Chẳng lẽ hai người biết nhau từ trước sao? Chú biết Mính Hưu sao?"
Chú ba: "…………"
Ông ấy run bần bật mà nhìn về phía Lý Mính Hưu, ánh mắt rõ ràng là muốn xin giúp đỡ.
Dư Giang nguyệt Bên cạnh cũng nhìn ra không khí có gì đó không đúng, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay ông ấy: "Chú ba? Muốn con đưa chú đi bệnh viện không?"
Chú ba làm lơ Dư Tễ Đan cùng Dư Giang nguyệt, nhìn chằm chằm vào Lý Mính Hưu, thử thăm dò hỏi: "chú…… chúng ta…… biết nhau…… hay là……"
Chờ một giây, Hắn kinh hách tiếp: "Hay là không quen biết vậy?"
Dư Giang nguyệt trực tiếp cười phì, đẩy chú ba một chút: "Chú ba! Chú đang làm gì! Chú có biết anh Mính Hưu hay không chính mình còn không biết sao? Chú hỏi ý kiến anh ấy làm gì nha?"
Chú ba: "…………"
"Chú ba!" chú hai nhìn Toàn bộ quá trình rốt cuộc nhịn không được lên tiếng, "Chúng ta lần đầu tiên cùng cháu rể gặp mặt, lại không có tiền đồ như vậy, mất mặt không?"
Chú ba: "…………"
Có điểm ủy khuất.
Này cũng không thể trách ông…… ông cũng không biết là "Biết", hay "Không quen biết". Ông mới trở lại thành phố nảy, còn cùng cháu rể nháo một trận lớn như vậy…… Vạn nhất ông đem đối phương diễn trò……
Nhưng người này lại đúng là người ông đắc tội không nổi, hậu quả thật không dám tưởng tượng a!
"Chú ba……" Lý Mính Hưu cười đến bình dị, "Chú có biết con hay không, hỏi con cũng vô dụng nha, nhưng trước đây con hẳn là không quen biết chú."
Mẹ nó, cậu sớm nói cậu không quen biết tôi, tôi chẳng phải sẽ biết cậu định ở đây diễn tiết mục gì sao!
"—— không quen biết!" Chú ba chém đinh chặt sắt mà trả lời, "Tễ Đan, chú nghĩ nghĩ, thật sự không quen biết."
Dư Tễ Đan vẫn chưa hết nhăn mày nhíu mi, chỉ là nửa tin nửa ngờ gật gật đầu.
Màn chào đón chú ba thực mau qua đi.
Dư Tễ Đan cùng Lý Mính Hưu ban nãy đã đặt trước đồ ăn, chờ người đến đông đủ, đồ ăn cũng được bưng lên bàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!