Chương 29: Ngoại truyện 1

.:. 29: Là tim đập và thương.:.

Tôi mãi khắc ghi ánh mắt của Lý Trì Thư lần đầu bước vào phòng cất đàn pi-a

-nô trên lầu ba.

Ngày hôm đó là cuối tháng sau kỳ thi đại học, nhà trường cho lớp 12 tự chọn ngày về trường lấy học bạ.

Tôi đã tra thành tích ở trên mạng, tôi và Lý Trì Thư cách nhau 3 điểm, thậm chí đậu được ngành học hay không không phải vấn đề lớn. Tôi và em ấy từng người cầm tờ đơn bước ra khỏi lớp, chuyện duy nhất cần bàn bạc là tối nay mấy giờ về nhà —— Hai lớp đều lén tổ chức dạ hội tốt nghiệp, trước tiên là đi ăn uống, ăn xong còn những hoạt động khác. Tôi với Lý Trì Thư không chung lớp, địa điểm đi cũng không giống nhau.

"Bọn họ nói... ăn xong đi KTV." Lý Trì Thư xoay bó hoa dành dành không biết ở đâu ra, ngập ngừng muốn nói lại thôi, trong đôi mắt viết rõ mồn một là muốn đi.

"Em muốn đi?" Tôi hỏi.

Em cúi đầu nhìn hoa: "Lạc Khả nói cô ấy mong em có thể đi chung với mọi người."

Còn chưa nói xong, có lẽ em nhận ra tôi không biết Lạc Khả nên đưa hoa cho tôi, chỉ nó nói: "Là... cô bạn tặng hoa cho em. Ngày thi đại học xong cô ấy tặng cho cả lớp nhưng em vắng mặt, hôm nay cầm riêng một bó cho em."

Sao tôi không biết Lạc Khả cho được? Một trong vài người bạn ít ỏi của Lý Trì Thư kiếp trước.

Trong ký ức của Lý Trì Thư, trong những khoảnh khắc nước sôi lửa bỏng suýt nhấn em ấy chết đuối đau đớn, lúc nào cũng có vài cơn sóng vỗ nhẹ nhàng dìu em về bờ, là chúng đã giúp em kiên trì sống gần 30 năm những khi gập ghềnh trắc trở. Tên của những người tiếp thêm sức mạnh cho em trong thời khắc đó hầu hết đều mơ hồ: Bà cụ lầu dưới, chủ nhiệm lớp cấp ba, người bạn làm công chung, người cô cho em ăn nhiều hơn ở căn tin, người gác ký túc xá đặc biệt chừa lại ngọn đèn sáng cho em dịp Tết... Ngoài ra, người có thể gọi tên chỉ có duy nhất "cô bạn Lạc Khả".

"Cô ấy là người tốt bụng." Tôi cầm lấy bó hoa, tựa vào lan can hành lang nhìn ra bầu trời quang đãng xa xôi ngoài kia, "Luôn đối xử tốt với em."

"Cô ấy tốt với tất cả mọi người." Lý Trì Thư cùng vịn lan can với tôi, nhỏ giọng cười, "Đây là lần đầu tiên có người mời em."

"Thế thì phải đi thôi." Tôi gối lên tay mình nhìn vào mắt Lý Trì Thư, nói xuôi theo ý em, "Lý Trì Th, em cần đi những chỗ đó mới có thể kết giao nhiều bạn bè hơn."

Em không phủ nhận, Lý Trì Thư không phủ nhận tức là em cũng đồng tình.

"Còn anh thì sao?" Em hỏi, "Lớp anh tính đi đâu?"

"Kế bên có quán ăn Joy House, ăn xong chắc cũng đi KTV hoặc là tiệm net —— Nhóm đó thích đi net."

Đặc biệt là Tưởng Trì.

Lý Trì Thư: "Vậy ——"

"Ăn xong anh đi tìm em." Tôi mở miệng nói trước, cúi người hỏi, "Lớp các em không chê có thêm anh chứ?"

Lý Trì Thư vội lắc đầu: "Không chê."

Em nói: "Bọn họ biết quan hệ của anh với em... thân thiết hơn, nói là nếu anh cũng đi thì họ rất chào đón."

"Quan hệ thân thiết hơn?" Tôi hỏi xác nhận, "Chỉ là quan hệ thân thiết hơn thôi sao?"

Bàn tay buông thõng bên mép quần của Lý Trì Thư bắt đầu níu mép quần.

"Ừm..."

Lý Trì Thư cúi đầu ấp úng nửa buổi mới nói lí nhí như muỗi kêu: "Lạc Khả hỏi... em nói là... chúng ta đang... cái kia..."

"Anh không nghe rõ."

Tai Lý Trì Thư đỏ gay, tay cũng không biết nên để ở đâu: "Thì là... cái kia..."

"Em không nói rõ anh không hiểu."

"... Đang yêu nhau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!