.:. 26: Tình yêu còn bao gồm cả sự bình thản đối diện với sinh ly tử biệt.:.
Hôm sau tôi về nhà, ăn cơm với cha mẹ, tiễn họ ra sân bay xong rẽ vào chợ ở gần nhà Lý Trì Thư.
Trước khi đi tôi dặn đi dặn lại không cho phép Lý Trì Thư ngồi ở cửa đợi giống ngày hôm qua, tránh bị cảm mạo.
Em ấy rất nghe lời, khi tôi về đến nhà không có ai ở cửa nhưng cửa không khóa, Khoai Tây nhạy bén nhận ra mùi của tôi ngay ở chỗ rẽ cầu thang, vẫy đuôi từ trong cửa ra ngoài cửa chạy vòng quanh.
Tiếng chó sủa vẫn không thu hút Lý Trì Thư đi ra, tôi đoán có lẽ em đang làm bài trong phòng.
Tôi đi vào bếp, đun nước để nấu cơm, ướp rượu gia vị với gà, đợi khử hết mùi tanh mới đi vào phòng xem em ấy thế nào.
Trước mặt Lý Trì Thư đặt một tờ giấy nháp và một bài thi, trên giấy nháp bên cạnh toàn là về câu hỏi trắc nghiệm trong bài thi.
Tôi đi lại đẩy đầu em ngước lên: "Mắt ——"
Lý Trì Thư ngồi thẳng người dậy, ngẩng đầu lên nhìn trộm tôi, phát hiện tôi khoanh tay nhìn em thì cười ngại ngùng: "Em biết rồi."
Tôi đi ra mở cửa sân thượng, ngoài trời thổi vào gió lạnh, tôi nói: "Cho thoáng khí, lạnh thì em lấy thảm đắp lên chân."
Em gật đầu. Tôi toan quay người đi vào bếp mà Lý Trì Thư vẫn ngẩng đầu nhìn tôi mãi, tôi khoanh tay cười: "Lý Trì Thư, Thẩm Bão Sơn đẹp trai đến thế à?"
Lúc này Lý Trì Thư mới dời mắt, mím môi như muốn tìm bậc thang xuống cho mấy phút xuất thuần vừa rồi của mình: "Ừm… Buổi trưa chúng ta ăn gì?"
"Gà Thái Bạch, xào hạt dẻ và nấm hương với một chút rau xanh. Anh thấy cua ở chợ hải sản cũng ngon nên mua mấy con về. Cơm nước xong ăn dâu tráng miệng."
Em "À", cúi đầu làm bài tập. Tôi nghi ngờ Lý Trì Thư không hề nghe lọt tai, em ấy chỉ muốn nói chuyện với tôi.
Mặt kính cửa sổ hình hoa phản xạ ánh nắng bên ngoài đỏ đỏ, xanh xanh đậu ở chóp mũi Lý Trì Thư, tôi nhìn em làm bài tập, chợt hỏi: "Lý Trì Thư, tối em muốn bắn pháo hoa không?"
Hai mắt Lý Trì Thư sáng rỡ, ngẩng cổ lên: "Pháo hoa?"
–
10 giờ khuya, Lý Trì Thư nghe điện thoại của tôi, đi ra ngoài đến công viên nhỏ gần đây nhất.
Em đứng đối diện với tôi, còn cách xa gian hàng pháo hoa, chỉ vào các loại pháo hoa được để ở trên sạp nhỏ được dựng từ hai chiếc ghế dài và tấm ván gỗ: "Anh mua… cái nào?"
Tôi khoanh tay hất cằm với em.
Lý Trì Thư:?
Tôi mua cả cái sạp cho em.
Tôi cũng mang theo một ít pháo hoa đến nhưng sợ Lý Trì Thư chơi không đã, ăn tối rửa bát đũa xong lập tức ra công viên đi dạo, ở đây vắng vẻ lại còn gần ngoại ô thành phố, ban quản lý đô thị và người giám sát về cơ bản là làm ngơ mắt nhắm mắt mở, thấy bày sạp pháo hoa cũng không quản lý gắt gao.
Tôi đi dạo một vòng, tìm một chủ sạp thương lượng: Tôi trả 1000 tệ cho số pháo hoa và đèn Khổng Minh còn lại, đưa hết sạp cho tôi sáng mai ông ấy đến dọn sạp. Ông chủ nghe xong quyết đoán chốt đơn.
(*) 1000 NDT ≈ 3.400.000 VNĐ
Lý Trì Thư chỉ vào sạp nhỏ, cứ mãi xác nhận lại với tôi: "Ý anh là anh mua hết chúng?"
Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì một đôi tình nhân đi ngang qua, người nam hỏi: "Ông chủ, gậy tiên nữ bán sao?"
(*) Gậy tiên nữ/Gậy tiên: Một loại pháo cầm tay của người Trung, còn được mọi người biết đến là pháo hoa cầm tay.
"…"
Tôi im lặng một giây, trả lời: "Không bán, đồ của tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!