Chương 16: (Vô Đề)

.:. 17: Vậy thì em có thể nghiêm túc hơn.:.

Bể bơi ở trường được xây rất đơn giản, dưới mái che là bể bơi, phía trên bờ băng qua một hành làng ngắn là đến phòng thay quần áo riêng của nam và nữ, trong những vách riêng của phòng thay quần áo là vòi tắm hoa sen đơn giản.

Tưởng Trì hẹn tôi bơi một tiếng, đến khi tôi đi lên hồ, Lý Trì Thư đã ngồi trên băng ghế ở hành lang.

Em không nhìn thấy tôi, cúi đầu nâng sách Hóa học thuộc, ánh sáng trôi nổi trên mặt nước khúc xạ lên cằm em, lóng lánh trong veo, trong ngẩn ngơ tôi sinh ra cảm giác quen mắt như đã từng thấy.

Hình như vào một buổi nhá nhem tối nào đó, tôi cũng từng nhìn thấy khung cảnh như này.

Lý Trì Thư… bắt đầu thích tôi từ lúc nào?

"Lý Trì Thư." Tôi ngồi xuống cạnh em, gọi.

Em ngẩng đầu lên khỏi quyển sách giáo khoa, đưa khăn lau ở kế bên cho tôi: "Anh đến rồi à."

"Ừ." Tôi gỡ mắt kính xuống, cầm khăn lau cánh tay, hỏi, "Chúng ta có từng gặp nhau ở chỗ này không?"

Tiếng học thuộc lầm bầm của Lý Trì Thư nín bặt.

Tôi vẫn nhìn em, kiên trì đợi em khép sách, bóng sóng nước loang lổ đong đưa ở khóe môi em, Lý Trì Thư mín môi rồi liế. m môi, cuối cùng nói: "Cấp ——"

Tưởng Trì ngoi lên trên mặt nước, gào to: "Thẩm Bão Sơn!"

"…"

Tôi nhắm mắt cố giữ bình tĩnh mới nhìn Tưởng Trì: "Có chuyện gì?"

Thằng nhãi này đứng trong hồ bơi, lau mặt gỡ kính bơi xuống: "Bể bơi dặn chúng ta khi nào về khóa cửa lại, chìa khóa để trong ngăn tủ của tao."

Tôi hỏi: "Còn gì nữa không?"

"Còn gì hả?" Tưởng Trì suy nghĩ, "Hết rồi."

"Nhất thiết phải nói chuyện này ngay trong hồ bơi?"

"Ừ ha." Tưởng Trì bừng tỉnh, đi lên bờ, "Tao đi thay quần áo đây."

Tôi gật đầu với Tưởng Trì đang đi vào phòng thay quần áo, đợi Tưởng Trì vào trong mới hỏi Lý Trì Thư lại mở sách Hóa ra: "Lúc nãy em muốn nói gì?"

"Lúc nãy?" Vẻ mặt Lý Trì Thư trở lại như bình thường, "Chuyện gì?"

"Lý Trì Thư." Tôi kéo tai em lắc qua lại, "Em có biết bộ dạng giả ngu của em nhìn ngu thật không?"

Lý Trì Thư im lặng, giống đang chuẩn bị tinh thần để nói thật: "Thật ra em ——"

"Thẩm Bão Sơn!" Tưởng Trì nhe hàm trăng trắng toát ló đầu ra, "Chìa khóa nè mày."

"…"

"…"

Tôi bắt lấy chìa khóa cậu ấy ném, ngữ điệu tựa nước đọng: "Mày, còn chuyện gì không?"

Tưởng Trì: "Không á."

"Mày về nhanh đi."

Tưởng Trì hỏi: "Không đi chung đến khu cấp hai hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!