Chương 19: Tác Dụng Phụ Của Hào Quang Nhân Vật Chính

NGƯƠI CÓ TIỀN, TA CÓ ĐAO

Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm

Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi

Lúc Lâm Tùy An nhìn thấy Mục Trung ở sảnh đường Hoa trạch cô cũng không thấy bất ngờ mấy, dù sao thì Hoa Nhất Đường cũng đã thăm dò hết thông tin của cô rồi, Chu thái thú còn quy cô cá mè một lứa với Hoa thị nữa mà.

"Tứ Lang, Lâm nương tử, các ngươi không sao chứ?"

Mục Trung nghênh đón họ với vẻ mặt đầy lo lắng, nhìn thấy hai người bình yên vô sự mới thở phào nhẹ nhõm, quay miệng lại mắng: "Phùng thị thật chả ra sao, việc này không thể cứ để yên như vậy, phải cho bọn họ biết mặt mới được."

"Không vội."

Hoa Nhất Đường đặt mấy tấm đệm gấm thêu hoa lên chỗ ngồi của Lâm Tùy An: "Mời ngồi.

"Lâm Tùy An cũng lười khách sáo, đặt mông ngồi xuống, tháo túi tiền, Thiên Tịnh, tựa người vào bàn, xoa xoa bả vai. Hoa Nhất Đường tùy tiện ngồi ở bên cạnh cô, rót một chén trà nóng hổi đưa tới, Lâm Tùy An không dám thử bèn giả vờ như không nhìn thấy, Hoa Nhất Đường lập tức đổi thành chén nước trong, Lâm Tùy An lúc này mới cầm lấy nhấp hai ngụm. Hoa Nhất Đường vui vẻ, phe phẩy quạt hỏi:"Kẻ chết là Nghiêm Hạc thật sao?"

Hắn hỏi Mục Trung, Mục Trung bị sự tương tác tự nhiên của hai người họ làm giật mình, sửng sốt một lúc lâu mới trả lời: "Đúng là Nghiêm Hạc."

Hoa Nhất Đường: "Chết như thế nào?"

"Phát hiện dưới cầu Khai Minh, chỉ còn một cái đầu. Lúc ta đến Bất Lương Nhân đã thu dọn hiện trường, không tìm thấy manh mối."

Sắc mặt Hoa Nhất Đường hơi khó coi: "Điền Hòa Quý phát hiện thi thể như thế nào?"

"Theo lời thương hộ gần đó nói, Điền Hòa Quý là một tên nghiện rượu, đêm đó uống nhiều quá nên xuống dưới cầu giải quyết, vừa vặn phát hiện thi thể của Nghiêm Hạc."

"Lúc trước cũng không có người phát giác ra sao?"

"Tạm thời không có lời khai của người khác. Phủ nha bên kia cũng đang điều tra."

Cầu Khai Minh hẳn không phải là hiện trường vụ án đầu tiên, Lâm Tùy An thầm nghĩ.

Hoa Nhất Đường: "Hẳn là Nghiêm Hạc bị giết ở nơi khác, sau đó bị ném xác đến cầu Khai Minh.

"Lâm Tùy An ngẩng phắt đầu, liếc về phía Hoa Nhất Đường. Hoa Nhất Đường cũng không để ý tới ánh mắt Lâm Tùy An, cằm chống lên quạt lẩm bẩm:"Hung thủ ném xác cần phương tiện vận chuyển...

"Lâm Tùy An: Rất có thể là xe ngựa. Hoa Nhất Đường:"Xe ngựa mỗi ngày đi ngang qua cầu Khai Minh đếm không xuể, điều này không dễ điều tra...

"Lâm Tùy An: Tốt nhất là nên kiểm tra xem thời gian tử vong của Nghiêm Hạc. Hoa Nhất Đường:"Có thể lấy được báo cáo khám nghiệm tử thi không?"

(E hèm em chen vào miếng, đoạn nào có dấu "

"thì nhân vật mới nói ra tiếng nhé, còn hem có thì chỉ là suy nghĩ của nhân vật thui) Mục Trung lắc đầu:"Chu thái thú rất cẩn thận trong vụ án này, chỉ sợ là không được.

"Lâm Tùy An nhìn chằm chằm Hoa Nhất Đường, da đầu tê dại: Thật kỳ lạ! Tiết tấu suy nghĩ của tên này không hiểu sao lại rất đồng nhất với cô. Hoa Nhất Đường cuối cùng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lâm Tùy An, quay đầu lại nhìn thì thấy lâm Tùy An nhíu mày, khóe miệng mím chặt, ánh mắt cực kỳ không tốt. Hoa Nhất Đường lập tức hiểu ra, vội vàng đứng dậy, ôm quạt thi lễ với Lâm Tùy An nói:"Mời.

"Lâm Tùy An trừng mắt: Làm gì đó? Mộc Hạ đúng lúc bước lên:"Phòng khách của Lâm nương tử đã sắp xếp thỏa đáng, tiểu nhân lập tức hộ tống Lâm nương tử đi nghỉ..."

Hoa Nhất Đường: "Ừ khụ khụ!"

Mộc Hạ lập tức lui về tuyến hai: "Phòng khách của Mục công cũng đã sắp xếp xong, mời lục đội đi theo ta."

Mục Trung "Hả?" một tiếng, sững sờ đứng lên, Mộc Hạ bước hai bước ra sau lưng hắn, sau đó kéo hắn ra ngoài.

"Ta tiễn ngươi."

Hoa Nhất Đường cười tủm tỉm nói: "Đi thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!