Chương 33: (Vô Đề)

Hiện giờ đã hơn mười một giờ tối rồi, bên ngoài bóng đêm thâm trầm, đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, Úc Linh không hiểu nổi chỉ nghĩ tới nửa đêm có quỷ gõ cửa gì đó thôi.

Hết cách rồi, đây là di chứng sau khi biết nghề nghiệp của Mễ Thiên sư họ, chỉ cảm thấy nhóm người này tiếp xúc với quỷ thì biết đâu chừng một tối nào đó có quỷ tới tìm họ cũng không lạ.

Trong nháy mắt não Giang cô nương như căng ra sắp nứt vậy. Nhưng vì tiếng đập cửa vang lên cũng khiến Hề Từ rốt cuộc thoát khỏi cảnh cùng quẫn, xoa nhẹ má, ra mở cửa.

Lát sau, Hề Từ cùng một người tiến vào.

Mễ Thiên Sư đang nhìn người xinh đẹp trên tivi cười ha ha, vừa rót bia uống song khóe mắt vẫn liếc nhìn đến người đi cùng Hề Từ vào, bất giác phì cả bia trong mồm ra, vừa lúc phun lên con anh vũ kim cương ngồi đối diện cũng đang xem tivi đến quên trời đất.

Con Anh Vũ Kim Cương ngây ngốc, sau đó phản ứng thì bắt đầu nổi cơn tức giận, đôi cánh tím lam xinh đẹp run lên, sau đó chim nhỏ phẫn nộ bay tới mổ anh ta, vừa mổ vừa mắng, "Mễ, anh quá đáng lắm! Quá đáng quá, tôi có phải là cái bồn cầu đâu, sao anh lại phun nước lên người tôi thế hả?"

Mễ Thiên Sư lại ôm đầu nhảy loạn lên. Người đi sau Hề Từ thấy cảnh đó lập tức cau mày, giọng đầy lạnh lùng, "Đáng đời"

Mễ Thiên Sư rốt cuộc cũng trấn an xong con Anh Vũ Kim Cương, tóc trên đầu rối bời, khó chịu nói, "Vân Tu Nhiên, sao anh lại tới đây thế? Chẳng nhẽ… Cấp trên phái người tới là anh sao?"

Người đến là một thanh niên mặc bộ quần áo trắng cổ, mày ngài mắt phượng, thần sắc lạnh lùng, khí chất quả nhiên xuất trần thoát tục, quả thật cứ như thần tiên không dính chút khói lửa bước ra từ thế giới tu tiên vậy. Nhưng ánh mắt cao ngạo lạnh lẽo của anh ta thế kia càng khiến cho anh ta có phần người hơn, chỉ là phần người này của anh ta càng khiến người khác nhìn thêm phản cảm.

Vân Tu Nhiên thốt lên lạnh lùng, "Tôi đúng lúc làm việc ở bên cạnh, nhận được thông báo thì tới đây luôn"

Mễ Thiên Sư thu lại thần sắc khó coi, cũng lãnh đạm như vậy nói, "tôi đây thật bất hạnh quá"

Vân Tu Nhiên rõ ràng là một người cực kỳ mạnh mẽ hành động phi thường, cũng không thích mất thời gian, lập tức không dong dài, nói thẳng, "Trước nói tình hình quốc lộ Bàn Sơn bên đó ra chút, nếu không thành vấn đề thì nhanh chóng xử lý nó đi" Nói xong, anh ta quay đầu nhìn Hề Từ, trong mắt lộ ra tia cảnh giác và kiêng kỵ, không bằng cái ngạo khí cao ngạo khi nhìn với Mễ Thiên Sư.

Chỉ là khi anh ta nhìn thấy Úc Linh đứng yên lặng bên cạnh thì ánh mắt hẹp dài nheo lại, trong mắt dao động mấy phần.

Mễ Thiên Sư lườm anh ta cười ha ha, nói, "Anh nói nhẹ nhàng quá nhỉ, tôi còn đang bị thương đây này, huống chi bây giờ là nửa đêm, đang nặng khí âm, cái gì cũng chưa chuẩn bị đã chạy tới ngay, quả thật là tìm chết mà"

Trên mặt Vân Tu Nhiên lộ ra biểu hiện "khó chịu", nhìn Mễ Thiên Sư đến nỗi anh ta thấy thái dương đập thình thịch. Lúc này Hề Từ là chủ nhà mở lời, "Các anh muốn đi ra ngoài thì đi đi, nhà tôi không phải là khách sạn"

Mễ Thiên Sư nghe thấy thế thì vui vẻ, anh ta biết rõ phong cách hành sự của Vân gia, vẫn luôn thừa hành chuẩn quy tắc "Không phải tộc tôi, tất có dị tâm", trước giờ cũng chẳng cách nào ở chung với thứ không phải là người, lúc nào cũng ôm bụng hoài nghi đề phòng. Vì thế có thể nghĩ, để anh ta chạy tới địa bàn một con yêu khó khăn tới mức nào, chẳng trách vừa thấy mặt anh ta (Mễ Thiên Sư) thì đã cất giọng châm chọc mỉa mai, còn chẳng dám mở lời nói thế với Hề Triển Vương, đành phải lấy anh ta ra làm bình phong để nói.

Vân Tu Nhiên nhìn Hề Từ gật đầu, cũng chưa nói gì, nghe lời đi ra ngoài, nhưng cũng tiện kéo Mễ Thiên Sư ra ngoài theo, cả hai đến nói chuyện trong viện.

Đợi sau khi họ rời khỏi, Hề Từ quay đầu nhìn về phía Úc Linh, thấy sắc mặt cô hơi cứng đờ, thì hỏi, "Sao thế?"

Úc Linh xoa xoa cánh tay nổi đầy da gà, nghĩ ngợi nói rất thành thực, "Vừa rồi, người đó mặc một thân áo trắng, lại bay ra từ đằng sau anh…." Hại cô tưởng anh mang theo một con quỷ tiến vào nữa.

Hề từ, "…"

Không chỉ Hề Từ bị lời nói của cô nghẹn họng mà cả Mễ Thiên Sư và Vân Tu Nhiên nhạy cảm cũng nghe thấy. Vân Tu Nhiên lập tức sầm mặt lại, còn Mễ Thiên Sư thì cười phá lên, bảo, "Ai bảo quá nửa đêm rồi, ai bảo anh lại cứ mặc toàn thân áo trắng nữa, dọa cho người đẹp người ta ha? Đáng đời"

Vân Tu Nhiên cau mày lại, hỏi, "Cô ấy là ai thế? Sao lại ở chỗ này, cùng với vị đó…"

Mễ Thiên sư không đáp, đôi mắt đảo đảo, rồi lại cười tủm tỉm nói, "Anh bảo một cô gái xinh đẹp ở trong nhà một người đàn ông thì họ có quan hệ gì nhỉ?"

Mày Vân Tu Nhiên càng cau hơn, trong lòng thêm kiêng kỵ sâu hơn, nói lạnh nhạt, "Người và Yêu… sẽ chẳng có kết quả gì đâu"

Mễ Thiên Sư lại lần nữa nhìn anh ta cười ha hả, bảo, "Họ Vân nhà các anh quản rộng quá nhỉ, có kết quả hay không thì chẳng phải do chính đương sự định đoạt sao, họ Vân nhà các anh tốt nhất đừng có để ý tới, Hề Triển Vương cũng không phải kẻ ăn chay đâu" (ý là dễ bắt chẹt đâu)

Tiếp đó lại cùng anh ta cắt ngang việc bàn luận đề tài này, đi thẳng vào công việc chính. Úc Linh nhìn từ cửa sổ xem, thấy trong viện có bóng trắng di động, da gà lại chợt nổi lên, quả nhiên đêm tối mặc áo trắng gì đó rất dễ khiến người ta choáng. Cái người Vân Tu Nhiên này hẳn là cái gì mà Tổ Dị Văn của chính phủ phái tới giúp Mễ Thiên sư bắt quỷ đi, nhưng Mễ Thiên Sư có vẻ không thích người họ Vân tý nào. Hơn nữa anh ta có vẻ như rất kiêng kị Hề Từ.

Đợi Úc Linh tắm xong đi xuống dưới lầu uống nước, thì thấy Mễ Thiên Sư và Hề Từ đang ngồi trên sô pha nói chuyện, Vân Tu Nhiên đã đi rồi.

Người này nửa đêm tìm tới cửa, thái độ công tác của Vân Tu Nhiên quả thật rất trách nhiệm.

"Mai tôi muốn đi mua ít lá bùa và chu sa, còn có cả máu chó đen nữa, chỉ có những thứ này mới đối phó được với thệ quỷ…. À, đúng rồi, tiện tôi tặng cho bà bà Úc một lá bùa bình an đi, lúc nào cũng mang theo bên mình, sau này sẽ không có tà sủng nào tới tìm bà ấy nữa"

Mễ Thiên Sư vừa nói vừa kiểm tra ba lô hàng đeo bên cạnh xem, thì thấy Úc Linh đi xuống, nói với cô, "Người đẹp, phù tôi rất linh nghiệm đó, một lá bùa mất một vạn đến một trăm vạn cũng không mua nổi, có rất nhiều kẻ giàu đều tranh mua đó, còn lợi hại hơn cả Vân Tu Nhiên kia nữa, nhưng tôi và Hề lão đại là bạn bè nên miễn phí thôi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!