Lúc Úc Linh và Hề Từ cùng nhau tới sảnh bệnh viện thì thấy Mễ Thiên Sư mặt mũi bầm dập đầy tội nghiệp đang ngồi rúc trên ghế, vừa nhe răng ra khi hộ sĩ đang giúp anh ta xử lý vết thương, vừa gọi điện thoại.
Một người cao mét tám, rúc trên ghế nghỉ, trên quần áo đầy vết máu, nhìn cực kỳ thảm thương. Thấy họ tới, Mễ Thiên Sư như nhìn thấy người thân vậy, suýt nữa thì rớt nước mắt.
"Hề lão đại"
Hề Từ nhìn đánh giá anh ta một lát, hỏi, "Sao lại biến thành thế này?"
Mễ Thiên Sư như có đầy một bụng muốn hỏi, nhưng chung quanh còn có mặt những người khác nên rõ ràng không thể nói ra một số chuyện phi khoa học, mới nói hàm hồ, "Hết cách rồi, chỗ đó quá nguy hiểm, một mình tôi không kham nổi, cũng xảy ra tai nạn. Tôi đã báo cáo với cấp trên rồi, chắc sẽ có người tới đây giúp tôi"
Hề Từ ừ bừa một câu, không nói gì nữa.
Nhưng Úc Linh thì lại nhìn kỹ, phát hiện ra trên người Mễ Thiên Sư bị thương chút ít, còn coi như may mắn, chỉ là bề ngoài nhìn có vẻ hơi chật vật, bầm tím.
Lúc này người hộ sĩ phụ trách bôi thuốc cho anh ta nói, "Vị tiên sinh này chắc là đi tới quốc lộ Bàn Sơn kia nên mới xảy ra chuyện đó hả? Con đường đó gần đây có chút vấn đề, rất dễ xảy ra sự cố, nghe nói Chính phủ đang tìm người tu sửa đó, lái xe khi nào đi qua phải rất cẩn thận, đi chậm một chút, nếu không rất dễ xảy ra chuyện đó"
Vẻ mặt Mễ Thiên Sư kinh ngạc, "Là vậy à? Đa tạ người đẹp đã nhắc nhở, tôi còn chẳng biết có chuyện này nữa kìa"
Cô hộ sĩ nhanh nhẹn xử lý vết thương cho anh ta xong, đưa đơn thuốc hạ sốt của một bác sĩ viết cho anh ta, rồi đi.
Mễ Thiên sư đứng lên, lười nhác vươn vai, duỗi được một nửa người thì kêu oai oái, kêu tới mức những người gần đó đều nhìn cả sang, hơi mất mặt. Anh ta nhe răng ra đợi cơn đau đó qua đi, mới nói oán giận, "Thảm thảm rồi, đau tận eo, eo đàn ông rất quan trọng, phải bồi bổ mới được…. Đúng rồi, tôi đã tới đây rồi, tiện đi thăm bà bà Úc luôn"
Anh ta chuyển đề tài quá nhanh, Hề Từ vốn đã quen cách nói chuyện đầy tiết tấu của người này rồi, gật đầu với anh ta.
Mễ Thiên Sư mang một bộ mặt tái nhợt và cả người thê thảm đi theo Úc Linh và Hề Từ đi thăm bà ngoại nằm viện, trên đường đi ít người, kể lại tóm tắt mọi chuyện xảy ra sáng nay cho Hề Từ nghe.
"…. Tôi vừa tới gần, xe đã trượt ngay, đánh về phía vành đai bảo vệ, nếu không phải tôi phản ứng nhanh chắc cả người và xe đã bay ra ngoài mất rồi, rớt xuống chân núi, dù không chết cũng mất nửa cái mạng. Ở đó sát khí rất nặng, dù tôi có mù thì cũng cảm nhận được, ở đó có thệ quỷ sắp hình thành, gần như trong phạm vi mấy dặm đều thành địa bàn của nó, nếu cứ để nó tiếp tục trưởng thành, thì cả người ở trấn Bình cũng gặp nguy hiểm hết, phải nhanh chóng loại trừ nó ngay…"
Mễ Thiên Sư nhỏ giọng lải nhải, ra dáng người yêu nước thương dân vô cùng. So ra thì phản ứng của Hề Từ khá lãnh đạm, như chẳng liên quan gì.
Còn Úc Linh nghe được thì da gà nổi đầy, ban ngày mà cô thậm chí còn thấy có gió lạnh lẽo thổi qua, cả người rét căm căm, đột nhiên run rẩy lập cập, theo bản năng dựa sát lên người Hề Từ. Tuy biết hiện giờ họ đang đi, nhưng chính tai nghe được cô vẫn có cảm giác sợ run như cũ.
Hết cách rồi, đây là di chứng cô từ nhỏ có thể nhìn thấy một số thứ phi nhân loại mà thành, sợ hãi quá độ, khiến cho cong thành thẳng, chắc cả đời này cái tật sợ quỷ không thể nào tốt lên được.
Trong mắt Hề Từ hơi cười, thấy cô rõ ràng sợ sắp chết, lại ra vẻ bộ dạng cao ngạo lạnh lẽo căng thẳng đi tiếp, thật nói ra thì quá buồn cười, nên duỗi tay ra cầm tay cô.
Tay Hề Từ rất dày và ấm áp, cũng không hợp với bộ dạng quá trẻ tuổi như anh, cứ như ấm từ bên trong ra, khiến cho người ta có cảm giác đáng tin cậy.
Rốt cuộc Úc Linh không thấy sợ nữa, cứ nắm chặt lấy tay anh. Mễ Thiên Sư thì không phát hiện ra mờ ám giữa hai vợ chồng, còn ở đó cảm thán, "Hề lão đại à, lần này ít nhiều do anh đưa cho tôi song cầu Âm Dương, nếu không thì tôi thật khó tránh được một kiếp, anh chính là quý nhân của tôi, sinh mệnh của tôi…"
Úc Linh nghe anh ta lải nhải nói phét lác, bỗng chốc mặt đen sì.
Tới phòng bệnh, lúc bà ngoại nhìn thấy Mễ Thiên Sư, bất giác kinh hãi lắp bắp, "Thằng nhóc, cháu sao vậy?"
"Ôi ôi, cháu bất cẩn lái xe gây họa, may là chỉ bị thương phần mềm thôi, không đáng ngại. Bà bà Úc à, cháu là bạn tốt của Hề Từ, gần đây có chuyện tới huyện thành làm, tạm thời sẽ ở nhờ nhà Hề lão đại, nghe nói bà bị bệnh, nên cũng tới thăm bà ạ" Mễ Thiên Sư miệng cực kỳ ngọt, đây chính là trưởng bối của Hề lão đại mà, phải cố gắng nịnh bợ cho tốt vào.
Bà ngoại nghe xong thổn thức mãi, bảo lái xe rất nguy hiểm, phải cẩn thận vào, vân vân, Mễ Thiên Sư ra dáng thanh niên biết nghe lời cứ gật đầu liên tục.
Lần trước ở thành phố, do còn xa lạ, chưa kịp nhìn kỹ người ta, vì thế anh ta cũng không nhìn kỹ vị bà bà Úc này, giờ nhìn kỹ lại, Mễ Thiên Sư đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Anh ta nhìn bà ngoại kỹ càng hơn, rồi lại nhìn Úc Linh, trong mắt suy nghĩ sâu xa.
Tuy bà ngoại rất cao hứng khi có Mễ Thiên Sư tới đây thăm bà, nhưng rốt cuộc do sức khỏe không tốt, ngồi lâu lại choáng váng cả đầu, đành nằm xuống nghỉ ngơi.
Thời gian còn sớm, ba người đến ban công hạ giọng trò chuyện, nói tiếp chuyện lúc trước.
Mễ Thiên Sư bảo, "Nhiều nhất ba ngày, trong vòng ba ngày cần phải loại bỏ được thệ quỷ kia. Nhiệm vụ này bị liệt vào dạng tối mật, tôi nghĩ tổ chức bên đó sẽ phái người tới giúp tôi. Hề lão đại, anh suy nghĩ xem thế nào? Có cần làm cùng nhau không, thù lao sẽ thỏa thuận phù hợp"
Dĩ nhiên Hề Từ cự tuyệt rồi, so với đi bắt quỷ thì anh càng thích ở cạnh người vợ vừa lấy của mình hơn, chuyện mới mẻ chưa đã, sao có thể rời cô ấy đi được chứ? Chỉ tính ngày nào cũng được ở cùng cô ấy trông bà ngoại ở viện tiêu phí thời gian, dựa vào nhau chẳng nói câu nào, cũng là một loại lạc thú.
Mễ Thiên Sư cực kỳ thất vọng, mắt trông mong nhìn anh, "Tuy anh là…Nhưng năng lực của anh thì rõ như ban ngày, nếu anh có thể ra tay, vốn chẳng cần bảo Tổ chức phái người tới đây đâu, biết đâu lúc đó tới là người của mấy gia tộc kia, tốt nhất không phải là Vân gia thì được…" Giọng anh ta đột nhiên im tịt, quay đầu lại, vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm nhìn Úc Linh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!