Chương 44: (Vô Đề)

Pin sau khi được Perth giải hộ bùa chú trên người thì tâm tình anh bắt đầu sáng sủa không ít, mọi người ai cũng nhận ra có một hào quang sáng chói bao quanh con người anh...

Mọi người vui mừng chưa kịp bao lâu thì bỗng nhiên ở ngoài có 1 đứa bé chạy vào hô lớn...

-" Cha nuôi"

Đứa bé ấy nhanh chân chạy lại về phía Perth, sau đó bàn chân nhỏ nhắn quỳ xuống chấp tay..

-" cha nuôi khab..."

Perth sau một hồi nghỉ ngơi, cậu cũng đỡ được vài phần, cậu ngồi dậy nhổm dậy ngồi trên đùi Saint, ngoắc tay mĩm cười nói

-" lại đây"

Đứa bé dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt bầu bĩnh thánh thiện, ngoan ngoãn đứng dậy, đi lại gần...

-" cha nuôi..."

Perth xoa đầu thằng bé, cười rộ lên đôi mắt cong cong, thằng bé nhìn người đàn ông phía sau hỏi cậu

-" cha nuôi.. người này có phải là ba nuôi của con không"

Perth vui cười hài lòng gật đầu, cậu nói

-" Rất thông minh, không hổ danh là ta 1 tay dạy dỗ"

Saint cho thằng bé 1 nụ cười ôn hòa, anh cúi đầu nhìn Perth hỏi

-" nó là con trai của cậu em"

Nghe Saint nói vậy, Perth gật đầu trả lời..

-" khab.. nó chính là người thừa kế giáo hoàng tương lai sau này..."

Ngay lúc Perth nói chuyện thì không biết từ lúc nào trên khuôn mặt kia toàn là ướt đẫm nước mắt của Titlor khi nhìn đứa bé trai quen thuộc kia, quả thật giống rất giống, thằng bé rất giống ba của nó...

Pin sau khi nhìn thằng bé cũng có 1 cảm giác thân thiết xiềng xích khó nói nên lời, anh nhìn bóng dáng đứa nhỏ, khuôn mặt rất giống anh như đúc vài phần

Bỗng từ đâu Title lên tiếng cắt đứt những dòng suy nghĩ ngổn ngang của 2 người

-" giáo hoàng khab... đứa nhỏ này có phải là...."..

Tiếng nói của em trai đã đánh thức tâm tình người mẹ trong Titlor, cô hi vọng cô sẽ không nhận nhầm, đứa nhỏ này thật sự là con của cô, nước mắt chảy dài trên gò má, cô không biết nên nói gì vào lúc này, chỉ biết bụp mặt khóc mà thôi...

Khi nhận được tin 1 trong 2 đứa nhỏ đã chết, chồng cô lại bị người ta hãm hại tính kế, thì tâm cô lạnh như tro tàn, cô tự nhủ bản thân rằng phải sống sót cho đến giờ phút cuối cùng để trả thù cho 2 đứa con...

Đến khi giáo hoàng nói 1 trong 2 đứa nhỏ được người cứu và còn sống, thì cô lại càng hi vọng sống mãnh liệt đợi ngày gặp con nhiều hơn, chỉ là đứa con gái đoản mệnh của cô, đã không may mắn sống sót...

Pin thấy Titlor vợ mình khóc thì tâm anh chợt nhói đau vài phần, anh biết vợ mình nghĩ về điều gì, anh hận trách bản thân mình nhiều lắm, vì đã để người ta tính tế hãm hại khiến cô tổn thương, khiến anh mất đi 2 đứa nhỏ...

Gục trong lòng ngực Pin mà khóc, Titlor nức nở lên tiếng

-" anh à, con trai chúng ta còn sống, thằng bé thật giống anh như đúc, chỉ là con gái chúng ta bị cô ta hại chết, đã không may mắn sống sót"..

Pin thoáng ngạc nhiên khi nghe vợ mình nói, anh xoay đầu nhìn đứa trẻ giống anh như đúc kia, buộc miệng hỏi

-" đứa bé kia là con của chúng ta"

Titlor gật gật đầu đau lòng nói

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!