Quan sát – chính là không ngừng tạo ra môi trường mới, chú ý quan sát phản ứng khác nhau của đối tượng trong các môi trường khác nhau.
Chỉ là một thú cưng nhỏ thôi, chẳng tốn bao nhiêu tiền, robot quản gia cũng có thể giúp chăm sóc, thậm chí còn không cần dắt đi dạo.
Nuôi một con là được rồi.
Không cần phải ghen tị với người khác.
Ngu Duyên sững sờ vài giây, đôi mắt khẽ tròn xoe, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Làm thế thân kiểu này, thật sự quá hạnh phúc rồi!
Cảm ơn anh trai ánh trăng sáng!
"Vâng, Phó tiên sinh, em đi mua ngay đây!" Ngu Duyên lập tức xuống xe, chạy vội trở lại cửa hàng thú cưng, vui mừng đến nỗi mái tóc xoăn nhỏ cũng bị gió thổi dựng lên.
Nhìn theo bóng dáng chạy đi xa bên ngoài cửa sổ, Phó Chấp Tự mở tập tin có tên là "thế thân" trên quang não chưa kịp tắt ra, tiếp tục ghi chép.
[Thích động vật nhỏ]
[Có trách nhiệm]
[Vì được nuôi thú cưng mà cực kỳ vui vẻ, hoàn toàn không có phản ứng gì khi nghe thấy 'ánh trăng sáng'.]
...
Chẳng bao lâu sau, Ngu Duyên quay lại, theo sau là một con robot nhỏ chở hàng. Trong tay cậu cẩn thận ôm một chiếc hộp trong suốt dành cho thú cưng.
Bên trong hộp chứa một nửa nước biển, một chú sứa mèo màu xanh nhạt đang thoải mái ngâm mình, đôi tai tự nhiên vểnh lên, cánh nhỏ thu lại gọn gàng sau lưng.
Phó Chấp Tự đã mở cửa xe và cốp sau từ trước, robot nhỏ đặt hàng vào cốp xe, còn Ngu Duyên thì vui vẻ ôm con sứa mèo lên xe, ngồi bên cạnh Phó Chấp Tự.
Phó Chấp Tự trực tiếp khởi động xe bay, lái về nhà.
"Phó tiên sinh, ngài xem, nó dễ thương quá." Ngu Duyên đưa tay ôm chiếc hộp, như đang khoe bảo vật, giơ chú sứa mèo lên trước mặt Phó Chấp Tự.
Phó Chấp Tự và con sứa mèo nhìn nhau.
"Meo." Con sứa mèo nhả ra một quả bong bóng.
Ngu Duyên cười tươi: "Nó rất thích Phó tiên sinh đấy."
Phó Chấp Tự không hiểu Ngu Duyên nhìn từ đâu ra mà bảo rằng con vật nhỏ này thích hắn.
Dù chưa từng nuôi sứa mèo, nhưng khi hắn ở đoàn phim cũng từng tiếp xúc qua, còn bị một con tính tình không tốt cắn cho một phát.
Ngu Duyên lại nói: "Phó tiên sinh đặt tên cho nó đi, là bé trai đấy."
Dù sao cũng là dùng tiền của Phó Chấp Tự mua, hắn cũng nên có quyền đặt tên.
Phó Chấp Tự không mấy hứng thú với việc đặt tên cho sứa mèo, nhưng nghĩ lại, đây cũng là một cơ hội tốt.
Vì vậy hắn suy nghĩ một lát, chậm rãi nói: "Gọi là Tinh Tinh đi, chắc 'cậu ta' sẽ thích cái tên này."
Cái tên này tuy không liên quan đến "cậu ta" không tồn tại kia, nhưng cũng là một cái tên mà hắn để tâm đặt , hắn từng thấy một hành tinh màu xanh nhạt, rất đẹp, tiếc là ở chủ tinh không nhìn thấy được.
"Em cũng thích lắm!" Ngu Duyên rất hưởng ứng, hoàn toàn không để ý đến chữ "cậu ta" đầy dụng tâm trong câu nói của Phó Chấp Tự.
Nói xong, Ngu Duyên ôm hộp đựng vào lòng, mắt cong thành hình trăng khuyết, trêu chọc bé sứa mèo bên trong: "Tinh Tinh, Tinh Tinh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!