Phó Chấp Tự không trả lời ngay, chắc là đang bận.
Ngu Duyên vừa v. uốt v. e Tiểu Mễ vừa chờ đợi, thầm nghĩ sẽ đợi thêm 10 phút nữa. Nếu Phó Chấp Tự vẫn không trả lời thì cậu sẽ ở lại nhà họ Ngu ăn trưa.
Bây giờ là 11 giờ 14 phút.
Cảm giác chạm vào sứa mèo rất kỳ lạ, giống như thạch rau câu, mềm mại và đàn hồi.
Tiểu Mễ rất ngoan và rất quấn người, thích được v. uốt v. e đầu và cánh nhỏ, thỉnh thoảng sẽ kêu "meo meo" vài tiếng, khiến trái tim Ngu Duyên như tan chảy.
Điều này càng củng cố quyết tâm sau này nhất định phải nuôi một con sứa mèo riêng của cậu.
Thú cưng cũng là một thành viên trong gia đình.
Cậu sẽ từ từ xây dựng một tổ ấm nhỏ thuộc về chính mình trong thế giới này.
11 giờ 23 phút.
Khi chỉ còn một phút nữa là đủ 10 phút kể từ lúc Ngu Duyên gửi tin nhắn, Phó Chấp Tự đột nhiên trả lời, chính xác đến từng giây.
[Phó Chấp Tự] : Cậu đang ở đâu?
Ngu Duyên lập tức ngồi thẳng người.
[Ngu Duyên] : Em về nhà họ Ngu lấy chút đồ, giờ đang ở gần nhà.
[Ngu Duyên] : [Vị trí]
[Ngu Duyên] : Nếu ngài đến thì em sẽ đi tìm một cửa hàng dễ tìm để chờ ngài.
[Ngu Duyên] : [Cá nhỏ vui vẻ chờ đợi. jpg]
Cậu mới xuyên đến thế giới này chưa lâu, nên vẫn quen nghĩ mình là người ngoài cuộc. Vì vậy, cách gọi nơi này vẫn là "nhà họ Ngu."
...
Phó Chấp Tự vừa hoàn thành buổi chụp quảng cáo buổi sáng.
Một diễn viên chính bị khó chịu trong người sau khi trở về chủ tinh, cố gắng chịu đựng cả buổi sáng nhưng cuối cùng cũng không chịu nổi, nên lịch trình buổi chiều đã tạm thời bị hoãn lại.
Phó Chấp Tự không phải người làm cao hay tỏ vẻ ngôi sao. Hắn chỉ là người ít nói, nhưng thực ra rất dễ nói chuyện. Lần này về chủ tinh là muốn nghỉ ngơi một thời gian, lịch trình khá nhẹ nhàng, nên việc hoãn lại cũng không thành vấn đề.
Khi nhìn thấy tin nhắn của thế thân nhỏ gửi đến, hắn vừa thay đồ xong, vừa bước ra khỏi phòng thay đồ thì tình cờ gặp một diễn viên chính khác trong hành lang.
"Anh Phó."
Hay nói đúng hơn, đối phương đã cố ý chờ hắn ở đây.
Người này tên là Lạc Khúc, cũng là một người cá.
Phó Chấp Tự nhìn ra được chút tâm tư của người này dành cho mình. Nhưng cũng như việc hắn không thể nhập tâm vào các cảnh tình cảm trên phim, ngoài đời thực, những cảm xúc này càng khiến hắn khó chịu. Thậm chí, chỉ cần nghĩ đến đã thấy phản cảm.
Thông thường, khi gặp Lạc Khúc, nếu không có việc gì quan trọng, Phó Chấp Tự sẽ không nói gì mà trực tiếp rời đi.
Nhưng hôm nay, Phó Chấp Tự lại phá lệ dừng bước, hơi cúi mắt chờ đối phương nói tiếp.
Tối qua thế thân nhỏ chủ động tiếp cận hắn với những suy nghĩ nhỏ bé không hề che giấu. Hắn đều đã chịu đựng được, thậm chí còn ngủ cùng cậu một đêm. Có lẽ bây giờ hắn đã tiến bộ, có thể tạm thời "diễn xuất" một chút ngoài đời thực.
Đây là một cơ hội tốt để kiểm chứng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!