Chương 53: NGOẠI TRUYỆN 5: Vịnh Người Cá

Tuyết tan thì lạnh hơn tuyết rơi.

Trong mấy ngày Tết, tuyết ngừng rơi, mỗi lần ra ngoài, Ngu Duyên đều quấn Phó Chấp Tự kín mít, sợ hắn lại bị bệnh.

Ngu Duyên thì mặc đồ khá nhẹ nhàng, nhưng rất thích ôm Phó Chấp Tự được gói thành một cái bánh chưng, mềm mại và ấm áp như một con thú lớn đầy lông xù, ôm vào người vô cùng dễ chịu.

Tết năm nay, Ngu Duyên nhận được rất nhiều bao lì xì.

Có từ người nhà họ Ngu, có từ Phó Chấp Tự, còn có một số từ thầy cô, trưởng bối và bạn bè.

Cậu cũng gửi đi không ít bao lì xì.

Trong nửa năm qua, cậu đã kiếm được không ít tinh tệ, đã là một chú cá nhỏ có nguồn tài chính kha khá.

Trong dịp Tết, Phó Chấp Tự còn cùng Ngu Duyên đến thăm thầy của hắn.

Ngu Duyên từng gặp thầy của Phó Chấp Tự ở quân đội, rất thích lão tiên sinh hài hước và vui tính này.

Ở nhà thầy, Ngu Duyên nhìn thấy một khoang trò chơi, tò mò trải nghiệm một chút.

Sau Tết, Ngu Duyên lướt tinh võng tìm hiểu kỹ lưỡng, cuối cùng chọn mua một khoang trò chơi mang về nhà.

"Meo u?" Tinh Tinh bay vòng quanh khoang trò chơi mấy lượt, tò mò ngửi ngửi chỗ này, nhìn nhìn chỗ kia, thỉnh thoảng còn giơ xúc tu nhỏ chạm vào vỏ ngoài, hiếu kỳ không thôi.

Ngu Duyên bật cười, ôm nó lên đặt vào lòng Phó Chấp Tự, sau đó ngồi vào trong khoang trò chơi.

Trong lúc cậu điều chỉnh thông số ghế ngồi, Phó Chấp Tự hỏi: "Sao lại chỉ mua một cái?"

Một khoang game một lần chỉ cho phép một người vào, hắn không có cách nào chơi game cùng với Ngu Duyên được.

Dù hắn không quá hứng thú với game, nhưng nếu có thể chơi cùng Ngu Duyên, hắn cũng muốn thử.

Ngu Duyên liếc hắn một cái, giọng có phần ấm ức: "Không phải anh sắp đi quay phim ở hành tinh khác sao? Em trải nghiệm trước, nếu thấy ổn thì sẽ mua thêm một cái cho anh."

Khoang trò chơi không hề rẻ, đối với bọn họ mà nói thì không tính là gì, nhưng cũng không thể xa xỉ lãng phí được. Hơn nữa, khoang trò chơi khá lớn, hiện tại họ vẫn chưa có phòng chơi riêng, mua hai cái cùng lúc sẽ rất khó sắp xếp chỗ để.

Phó Chấp Tự cười bất đắc dĩ: "Chỉ là vai diễn khách mời trong một vài phân đoạn phim của bạn, chưa đến nửa tháng là anh về rồi."

Thực ra hắn cũng có thể mang Ngu Duyên đi cùng, nhưng vừa khéo đúng dịp trường quân sự khai giảng, hơn nữa hành tinh kia cũng chẳng có gì thú vị, nên đành thôi.

Ngu Duyên khẽ cười, "Ừm, đợi anh về em sẽ tặng anh một bất ngờ."

Phó Chấp Tự theo bản năng hỏi: "Bất ngờ gì?"

Ngu Duyên tiếp tục giữ bí mật: "Đợi anh về rồi sẽ biết."

Thật ra cậu cũng không chắc có thể làm tốt điều này không, nhưng vẫn không nhịn được mà mạnh miệng khoe khoang trước.

Phó Chấp Tự không hỏi tiếp nữa.....

Từ khi ở bên nhau, hai người gần như chưa từng xa nhau lần nào. Vậy nên khoảng thời gian nửa tháng này trở nên vô cùng khó chịu.

Hôm Phó Chấp Tự rời đi, Ngu Duyên dẫn theo Tinh Tinh đến tận cảng sao tiễn hắn, tận mắt nhìn phi thuyền cất cánh, bay xa dần.

Đêm đầu tiên Phó Chấp Tự rời đi, Ngu Duyên bận rộn trong khoang game đến rất khuya, sau đó ôm Tinh Tinh ngủ một mình trên chiếc giường rộng lớn, có chút mất ngủ.

Phó Chấp Tự vẫn chưa đến được hành tinh mục tiêu, vẫn chưa có tín hiệu, nên không thể trả lời tin nhắn của cậu được.

Ngày hôm sau, Ngu Duyên đến trường quân đội học xong liền về nhà, lại đăng nhập vào khoang trò chơi, đến bữa thì gọi đồ ăn ngoài cho xong chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!