Chương 48: Chúng Ta Đi Đăng Ký Kết Hôn Nhé?

Đeo lên cặp nhẫn đôi và sợi dây chuyền vỏ sò, Phó Chấp Tự không kiềm chế nổi mong muốn khoe khoang với cả thế giới.

Hôm sau, khi Ngu Duyên đang ở một mình trong phòng mở livestream, một yêu cầu kết nối trực tiếp bất ngờ bật lên.

Cậu nghiêng đầu nhìn, phát hiện người yêu cầu kết nối lại chính là Phó Chấp Tự, không khỏi sửng sốt. Nghĩ một chút, cậu chấp nhận yêu cầu kết nối.

Dù sao cậu cũng chỉ rảnh rỗi nên mở livestream trò chuyện với khán giả cho qua thời gian, cũng không có hát.

Chỉ là hôm nay Phó Chấp Tự ra ngoài làm việc, không có ở nhà, cũng còn chưa về, cậu không biết tại sao hắn đột nhiên lại muốn kết nối livestream với mình.

Kết nối nhanh chóng được thiết lập, hình ảnh của hai người xuất hiện cạnh nhau trên màn hình.

[A a a a a a tui còn đang nghĩ livestream lần này của Cá nhỏ liệu anh Phó có xuất hiện không, ai ngờ trực tiếp kết nối luôn! Bất ngờ thật!]

[Fan couple lại được hạnh phúc rồi.]

[Tôi điên cuồng chụp màn hình chụp màn hình, ảnh đôi a a a a a a.]

[Anh Phó đang ở đâu vậy? Nhìn không giống ở nhà.]

[Đoán bừa một cái là anh Phó đi làm ở bên ngoài, nhớ vợ rồi.]

[Tôi cũng đoán vậy.]

[Ố, trên cổ anh Phó đeo dây chuyền vỏ sò kìa, tôi nhớ là bình thường ngoài đóng phim ra anh Phó gần như không đeo bất kỳ trang sức nào mà.]

[Chắc chắn là Cá nhỏ tặng rồi.]

[Nhìn giống vảy Cá nhỏ ghê, màu sắc đúng kiểu này luôn. Tôi cũng từng tặng chồng tôi một cái như vậy, hehe.]

[Tôi cũng thấy vậy.]

[Anh Phó lại hạnh phúc rồi.]

[Không ai để ý nhẫn đôi trên ngón áp út của họ à?!]

[Đeo nhẫn rồi, bao giờ thì đi đăng ký kết hôn vậy.]

[Hóng hóng đăng ký kết hôn thành chồng chồng hợp pháp.]

Nhanh chóng lướt qua một lượt bình luận, lòng hư vinh của người đàn ông nào đó được thỏa mãn, hắn như một con công đực kiêu ngạo xòe đuôi, giả vờ vô tình giơ tay đeo nhẫn đặt lên tay vịn ghế sofa, rồi mở miệng nói: "Buổi trưa anh không về ăn cơm đâu."

Ngu Duyên ừm một tiếng, "Vậy còn buổi tối?"

"Buổi tối sẽ về," Phó Chấp Tự nói, "Đã đặt bữa trưa cho em rồi, lát nữa sẽ đến."

Ngu Duyên: "Được."

Ngu Duyên: "Công việc buổi sáng xong rồi à?"

"Xong rồi, nghỉ ngơi một chút rồi ăn trưa," Phó Chấp Tự gật đầu, trong giọng nói bất giác nhuốm chút nũng nịu, "Buổi chiều đến đón anh đi, tối chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn."

Ngu Duyên cười nói được.

Cậu còn tưởng Phó Chấp Tự yêu cầu kết nối livestream với mình là có chuyện gì, không ngờ... hắn chỉ đơn đơn giản coi buổi livestream này như cuộc gọi video mà thôi.

Sao mà cậu không nhìn ra được chút tâm tư nhỏ bé này của hắn chứ.

Còn có thể làm sao nữa, chỉ có thể chiều thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!