Ngu Duyên đắm chìm trong niềm vui sướng khi lại nhận được thêm 2 điểm làm nũng, thì Phó Chấp Tự đã đến bên bồn tắm.
Trước tiên, hắn mở gói bóng tắm muối biển trong tay, lấy ra một quả, rồi thả vào nước.
Bóng tắm tiếp xúc với nước, lập tức tan ra.
Mùi thơm ngọt ngào pha lẫn với vị mặn dễ chịu lan tỏa trong phòng tắm.
Phó Chấp Tự nhân cơ hội này đưa tay vào trong nước ấm, khuấy bóng tắm lên, làm tăng tốc độ tan ra, sau đó cẩn thận chạm vào những chiếc vảy đẹp đẽ trên đuôi cá nhỏ.
Những vảy cá khi ở trong trạng thái thư giãn không quá cứng mà mềm mại, cảm giác mát lạnh, rất thoải mái.
Thấy vậy, Ngu Duyên lại giương đuôi lên, để Phó Chấp Tự v. uốt v. e dễ dàng hơn, tay của hắn sẽ không bị ướt quá nhiều.
Đuôi cá cũng giống như đuôi mèo, thích được v. uốt v.e, nhưng rõ ràng lực đạo nhẹ nhàng của Phó Chấp Tự đặt lên vảy cá không có tác dụng gì cả.
Ngu Duyên cũng không hy vọng hắn có thể hầu hạ mình thoải mái, có thể nhận được 2 điểm giá trị cậu đã rất hài lòng rồi. Chỉ đơn thuần là phép lịch sự cho hắn chạm vào đuôi của mình, để nhớ lại ánh trăng sáng một chút, cũng coi như là lời cảm ơn cho việc mua bóng tắm và điểm làm nũng mà thôi.
Cậu là một chú cá nhỏ hiểu lễ nghĩa đó.
Bóng tắm tan ra trong nước, Ngu Duyên ngâm rất thoải mái, cậu điều chỉnh tư thế, mắt cũng hơi nheo lại.
Chiếc khăn tắm vốn che ngực cậu vô tình rơi xuống theo cử động của cậu, trước mắt Phó Chấp Tự đột nhiên xuất hiện hai điểm hồng nhạt, tay hắn co lại như bị điện giật, hắn thu tay lại, rồi đứng dậy.
Hắn vốn sinh ra đã cao ráo, không đi giày cũng cao đến 1m9, Ngu Duyên mở mắt ra, ở góc độ này không thể nhìn rõ được biểu cảm trên mặt hắn.
Ngu Duyên chưa kịp nói gì, đã trực tiếp đối diện với đôi mắt lạnh lùng không chút gợn sóng nào của hắn.
"Cậu cứ từ từ ngâm, tôi ra ngoài trước." Giọng Phó Chấp Tự cũng không có gì bất thường, chỉ là nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện ánh mắt hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào mặt Ngu Duyên, không dám rời đi.
Ngu Duyên gật đầu.
Phó Chấp Tự trực tiếp quay người, đóng chặt cửa phòng tắm lại.
Ngu Duyên không nghĩ nhiều, lấy khăn tắm ra khỏi nước, vắt lại, đặt sang một bên, tiếp tục thoải mái ngâm mình trong bồn tắm muối biển.....
Rời khỏi phòng tắm, Phó Chấp Tự lấy một tờ khăn giấy lau tay, đầu ngón tay vẫn còn vương lại cảm giác mềm mại mơ hồ của vảy cá, trước mắt vẫn là màu hồng nhạt như có như không.
Quang não phát hiện nhịp tim của hắn hơi tăng nhanh, nhưng không mất bao lâu hắn đã khiến bản thân bình tĩnh trở lại, đi đến bên giường ngồi xuống.
Vì chưa từng đóng cảnh tình cảm, trên mạng có một số antifan nhảy nhót chê hắn diễn ít vai, nhưng chưa ai dám thật sự chê kỹ năng diễn xuất của hắn.
Hắn có thể hoàn toàn kiểm soát cơ thể của mình, dù giây trước còn đắm chìm trong niềm vui, giây sau cũng có thể lập tức đau buồn rơi lệ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận – thế thân nhỏ thực sự rất khéo léo.
Tống Duy chọn người quả thật không tệ.
Rất tốt, hắn thích loại bạn diễn này.
Dựa vào giường, Phó Chấp Tự mở quang não, tạo một tập tin có tên là "thế thân" trong nhật ký cá nhân, bắt đầu ghi lại mọi chuyện đã xảy ra hôm nay.
Thời sinh viên Phó Chấp Tự đã làm một số thí nghiệm, hầu hết các thí nghiệm đều phải viết báo cáo thí nghiệm về đối tượng quan sát, quá trình thí nghiệm...
Bây giờ cũng vậy.
Cuối tập tin, Phó Chấp Tự suy nghĩ một lát, viết năm chữ –
"Có chút thích làm nũng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!