Chương 38: Thuốc Chống Dị Ứng

Vừa dứt lời.

[Ting, giá trị làm nũng +100]

!

Nhiều vậy!

Đây là lần đầu tiên Ngu Duyên nhận được nhiều giá trị làm nũng như vậy trong một lần.

Đối với Ngu Duyên, cậu sẽ hôn những món đồ mà mình yêu thích, hôn những loài động vật hay hoa cỏ mà mình yêu quý, hôn lên trán hoặc má của người trong tộc. Từ khi còn rất nhỏ, cậu đã thành thạo "kỹ năng" này rồi.

Thế nhưng, một nụ hôn lấy tình yêu làm tiền đề thì lại là thứ mà cậu chưa từng trải nghiệm.

Nhưng nếu đối tượng là Phó Chấp Tự... cậu đồng ý thử.

Thật ra nhịp tim đã sớm cho cậu đáp án rồi.

Có lẽ là từ trước cả khi trái tim lên tiếng, từ khi cậu còn chưa biết "ánh trăng sáng" ấy chỉ là hư cấu, không hề tồn tại, rất nhiều phản ứng của cậu đã phản ánh sự quan tâm và khát vọng chiếm hữu đối với Phó Chấp Tự.

Chính vì thích, mới đặc biệt để ý, mới nảy sinh lòng chiếm hữu.

Ban đầu, cậu muốn nằm ngủ chung với Phó Chấp Tự chỉ vì muốn tranh thủ cọ chút "giá trị làm nũng", Phó Chấp Tự đã từ chối bằng câu "Tôi muốn ngủ với 'cậu ấy', chứ không muốn ngủ với cậu.". Lúc đó cậu không hề có cảm giác gì, chỉ có chút thất vọng nhỏ vì không đạt được mục đích mà thôi.

Thế nhưng, chẳng biết từ khi nào, cậu bắt đầu cảm thấy khó chịu vì sự xuất hiện lẻ tẻ của "cậu ấy", có lẽ chính là khoảng thời gian đó cậu dần dần nảy sinh tình cảm khác biệt với Phó Chấp Tự.

Trước đây cậu vẫn luôn không nhận ra điều này, cho đến tối nay, những lời qua lại giữa cậu và Phó Chấp Tự đã đánh thức cậu.

Cậu vốn không phải kiểu người giấu giếm cảm xúc hay tự làm khó mình. Thích chính là thích, chẳng có gì đáng để phủ nhận hay e dè cả.

Trước đó, Phó Chấp Tự đùa rằng vở kịch vẫn chưa kết thúc, đợi khi cậu khỏi bệnh, hắn sẽ cho cậu một nụ hôn. Đã là thích nhau, chỉ là một nụ hôn thôi, nếu Phó Chấp Tự muốn, cậu cũng chẳng tiếc gì.

Thích nhau – đây chính là câu trả lời của cậu.

Còn nụ hôn là bất ngờ nhỏ đi kèm.

Nghe xong câu này của Ngu Duyên, động tác thoa dầu xả của Phó Chấp Tự khựng lại, đầu óc hoàn toàn đình trệ vài giây để phân tích ý nghĩa sâu xa hơn trong câu nói này..... Ngu Duyên hình như cũng thích hắn!

Niềm vui sướng tột độ như pháo hoa bùng nổ trong lòng, yết hầu nhanh chóng di chuyển, nếu không phải tóc của Ngu Duyên và tay hắn đều dính dầu xả, không thích hợp để có những tương tác thân mật, thì có lẽ hắn đã không nhịn được rồi.

Trời biết hắn đã phải kìm chế bao nhiêu mới không đứng phắt dậy ngay lập tức.

"Vậy lát nữa gội xong rồi hôn nhé." Hắn cũng không khách khí, ngón tay luồn lách giữa những sợi tóc mềm mại mượt mà, vừa căng thẳng vừa mong chờ.

"Vâng." Ngu Duyên đáp, chiếc đuôi lại khẽ cuộn một vòng.

Phó Chấp Tự tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng bôi dầu xả, xả sạch tóc, rồi dùng khăn khô lau qua cho Ngu Duyên trước, sau đó dùng mũ trùm đầu khô quấn lại, không thể chờ đợi mà đi đến bên cạnh cậu, ánh mắt sáng rỡ nhìn cậu chằm chằm.

Đã rất lâu rồi hắn chưa từng mong chờ một việc gì đến thế.

Ngu Duyên cũng không e dè, đưa một tay bám vào mép bồn tắm, nhanh chóng tiến lại gần, "chụt" một cái lên má Phó Chấp Tự.

Dù Phó Chấp Tự đã chuẩn bị trước, nhưng ngay khi nụ hôn rơi xuống, hắn vẫn không kìm được mà nhắm chặt mắt.

Thị giác biến mất, cảm giác mềm mại in trên má hắn như được phóng đại vô hạn, nhưng rồi cũng nhanh chóng biến mất.

[Ting, giá trị làm nũng +100]

Ngu Duyên khựng lại một chút, vẫn chưa rời đi, cậu hơi suy nghĩ rồi lại đưa môi tới, đặt xuống nụ hôn thứ hai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!