Chương 33: Kết Thúc Mối Quan Hệ

Mưa rơi rất lớn, khi Phó Chấp Tự vội vã rửa mặt và quay về từ khách sạn, hắn liền nhận ra điều gì đó không ổn.

Trong nhà thiếu đi một vài thứ, không nhiều đến mức có thể nhận ra ngay lập tức, nhưng lại không thể xem nhẹ.

"Chào mừng về nhà, chủ nhân." Robot quản gia vẫn như cũ, đứng đợi sẵn.

Cho đến khi thay xong giày ở sảnh, vị trí ban đầu đặt bể sứa mèo trống không, Phó Chấp Tự mới nhận ra là có gì đó không đúng.

Không kịp suy nghĩ, hắn đã sải bước lao về phía phòng ngủ phụ.

"Rầm" một tiếng, cánh cửa bị mở ra.

Bên trong trống rỗng.

Không chỉ không có bóng dáng quen thuộc, mà những đồ đạc bên trong cũng đã biến mất hết.

Chỉ còn lại chậu cây xanh nhỏ mà mấy ngày trước hắn đặc biệt mua về cô đơn nằm trong góc.

Ngu Duyên đã đi rồi.

Đã chuyển ra khỏi đây rồi.

Mang theo tất cả đồ đạc của mình, biến mất hoàn toàn khỏi nơi này.

Trái tim Phó Chấp Tự như bị một bàn tay lớn bóp chặt, hơi thở cũng trở nên dồn dập, ảnh hưởng của cơn say vẫn khiến đầu hắn đau âm ỉ, cả người có chút chao đảo, phải đưa tay chống lên khung cửa mới giữ được thăng bằng.

Cùng với tiếng bước chân đến gần, giọng nói của Tống Duy đột nhiên vang lên từ xa: "Trên bàn có một tờ giấy."

Phó Chấp Tự lập tức quay người, thấy Tống Duy cầm tờ giấy trong tay, liền nhanh chóng giật lấy.

Trên đó là nét chữ của Ngu Duyên.

[ Phó tiên sinh, chúng ta kết thúc mối quan hệ này đi.]

Dòng cuối cùng còn viết gì đó, nhưng bị bôi xóa hoàn toàn, không nhìn ra hình dạng ban đầu.

Lúc đầu ký hợp đồng thế thân đã nói rất rõ ràng, chỉ cần một trong hai bên muốn kết thúc mối quan hệ này thì có thể chấm dứt bất cứ lúc nào.

Khi đó hắn chỉ nghĩ là – không muốn làm khó người khác, cũng không muốn bị dính lấy.

Nhưng bây giờ hắn lại hối hận vô cùng.

Mối quan hệ thế thân có thể chấm dứt, nhưng hắn không muốn Ngu Duyên chuyển đi, không muốn Ngu Duyên rời đi.

Tờ giấy không hề gấp, Tống Duy hiển nhiên cũng đã nhìn thấy chữ viết trên đó, biết đã xảy ra chuyện gì.

Tống Duy nhắc nhở: "Mau đi tìm cậu ấy giải thích đi."

Phó Chấp Tự hồi phục tinh thần, ừ một tiếng, một tay nắm chặt tờ giấy, một tay thao tác trên quang não, vội vã gửi cho Ngu Duyên một tin nhắn: "Cậu đang ở đâu?"

Tin nhắn cuối cùng cũng được gửi đi trong tiếng tim đập loạn xạ của hắn.

Phó Chấp Tự âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

May mà Ngu Duyên không hề xóa hắn khỏi danh sách bạn bè trên quang não.

Chỉ là hắn chờ mãi chờ mãi, cũng không chờ được bất kỳ động tĩnh nào từ phía bên kia, không có tin nhắn trả lời, thậm chí không có dòng chữ "đang nhập" hiện lên.

Trong khoảng thời gian đó Phó Chấp Tự chuyển một phần giao diện quang não sang chế độ điều khiển robot quản gia, phát hiện lệnh "Chào mừng về nhà, A Duyên" mà Ngu Duyên thêm vào đã biến mất, thông tin cá nhân mà Ngu Duyên nhập vào cũng không còn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!