Chương 32: Là Phó Chấp Tự

Không khí lại một lần nữa rơi vào im lặng chết chóc.

Tống Duy có chút nghi ngờ lỗ tai của mình, do dự hỏi: "Cậu vẫn chưa thoát ra khỏi vai diễn à?"

Khoảng thời gian này anh ta không can thiệp quá nhiều vào chuyện của Phó Chấp Tự và Ngu Duyên, Phó Chấp Tự cũng gần như không chủ động nhắc đến với anh ta, dù sao thì cũng chỉ là một lần thử nghiệm nhỏ tương tự như trước đây, không phải là chuyện gì lớn.

Lúc đó Phó Chấp Tự tải APP hẹn hò và nói chuyện với AI cũng không chia sẻ nhiều với anh ta, chỉ khi gặp khó khăn mới đến tìm anh ta hỏi vài câu.

Sau đó Phó Chấp Tự thực sự không thể nói chuyện tiếp được nữa, trực tiếp gỡ APP luôn.

Sao lần này đột nhiên lại thành "thích rồi"?!

So với việc tin rằng Phó Chấp Tự thật sự thích một người, Tống Duy vẫn muốn tin rằng hắn chỉ là nhập vai quá sâu, hiểu lầm rằng mình trong vai diễn đã nảy sinh tình cảm với Ngu Duyên.

Nhưng điều này cũng rất kỳ lạ, cho dù là trong vai diễn thì Phó Chấp Tự cũng thật sự rất khó nảy sinh tình cảm với một người, thậm chí không thể nhập vai được, sao lần này với Ngu Duyên lại có thể?

Chẳng lẽ lần thử nghiệm này cuối cùng cũng có hiệu quả?

Rõ ràng là một chuyện tốt, nhưng Tống Duy lại cảm thấy gân xanh trên trán mình nhảy loạn lên không ngừng.

Có lẽ là vì... biểu cảm của Phó Chấp Tự quá chân thật.

"Khắc họa" một cách sinh động phản ứng ngơ ngác của một người vừa mới nhận ra được tình cảm của mình.

Có nghi hoặc, có suy ngẫm, có kinh ngạc, có bình thản.

Có sự phủ nhận theo bản năng không thể tin được, có sự chấp nhận sau khi đã suy nghĩ kỹ càng.

Thậm chí, còn có cả vui mừng.

Quá chân thật.

Anh ta là người quản lý của Phó Chấp Tự, đã hợp tác với hắn nhiều năm như vậy, những chuyện khác thì không nói, riêng về mặt diễn xuất thì anh ta là người hiểu rõ Phó Chấp Tự nhất.

Anh ta đã từng vô số lần cảm thán về tài năng của Phó Chấp Tự, nhưng cũng hiểu rõ những ảnh hưởng tiêu cực mà gia đình kia, đặc biệt là bố mẹ ruột mang đến cho hắn sâu sắc đến mức nào trong suốt hơn hai mươi năm qua.

Ngu Duyên có khả năng khiến Phó Chấp Tự vượt qua được những điều đó và thuận lợi nhập vai, còn lo không thể khiến Phó Chấp Tự yêu cậu sao?

Giống như một nghịch lý.

Chỉ có một khả năng.

Câu trả lời của Phó Chấp Tự đã chứng thực khả năng này.

Hắn nói: "Không phải, tôi biết rõ mình là ai."

Hắn là Phó Chấp Tự, là Phó Chấp Tự nấu cơm cho Ngu Duyên, là Phó Chấp Tự mua sứa mèo cho Ngu Duyên, là Phó Chấp Tự thích nghe Ngu Duyên hát trước khi ngủ, là Phó Chấp Tự cảm thấy hưởng thụ khi chải tóc cho Ngu Duyên, là Phó Chấp Tự ghét Ngu Duyên gọi người khác là anh, là Phó Chấp Tự lén lút mở nick ảo tặng quà cho Ngu Duyên...

Là Phó Chấp Tự quan tâm đến Ngu Duyên đến mức bản thân cũng không hề hay biết.

Hắn không ở trong bất kỳ vở diễn nào, đây là hiện thực, những gì hắn nói đều là sự thật.

Hắn không hiểu tình yêu, nhưng hắn biết thế nào là thích, hắn cũng không phải là người không có h. am m. uốn, ngoài tình yêu ra, hắn còn có rất nhiều sở thích khác.

Hắn thích Ngu Duyên.

Vì là Ngu Duyên, nên sự yêu thích này khác với tất cả những sự yêu thích khác.

Cho nên hắn mới sợ Ngu Duyên rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!