Chương 18: Cá Nhỏ Hát

Thiết bị livestream đã được điều chỉnh gần xong. Sau khi về phòng, Ngu Duyên tắm qua loa một chút, rảnh rỗi không có việc gì làm, cậu chợt nghĩ đến chuyện tối qua mình chưa sang phòng ngủ chính để dính dính lấy Phó Chấp Tự kiếm giá trị làm nũng, cậu lập tức đứng dậy xuống giường, thành thạo đi sang gõ cửa phòng bên cạnh.

Tiếp theo chính là nhận được cuộc gọi từ Phó Chấp Tự.

Ngu Duyên có hơi lo lắng Phó Chấp Tự sẽ từ chối, dù sao tối nay cũng không có sấm sét, thậm chí không có mưa, cậu không có lý do gì để đến phòng ngủ chính ngủ cả. Vì vậy, cậu không nhắc đến chuyện này, chỉ nói về việc hát.

Hát, hát một lúc có lẽ sẽ thuận lợi mà ở lại được.

Hơn nữa, cho dù không ở lại được thì cũng có thể đi trước khi ngủ, khoảng thời gian này biết đâu lại kiếm được chút giá trị làm nũng.

Nhưng không ngờ, cửa còn chưa mở thì phú quý ngập trời đã đột nhiên ập lên đầu cậu.

Lại thêm 10 điểm làm nũng nữa!

Dạo này không biết làm sao, giá trị làm nũng mà cậu kiếm được từ chỗ Phó Chấp Tự ngày càng nhiều, cậu thật sự sắp bị nuôi thành một con sâu gạo chính hiệu rồi.

Từ nghèo thành giàu thì dễ, nhưng từ giàu về lại nghèo thì khó.

Thật khó tưởng tượng được sau này khi rời khỏi Phó Chấp Tự, cậu sẽ phải tốn bao nhiêu sức lực mới kiếm được 10 điểm giá trị làm nũng nữa.

Ngay sau tiếng thông báo nhận điểm, giọng nói của Phó Chấp Tự từ thiết bị quang não vang lên: "Ừ, tôi đang tắm, đợi tôi tắm xong sẽ mở cửa cho cậu."

Ngu Duyên: "Vâng, vậy em đi xem Tinh Tinh một chút."

Cúp điện thoại, Ngu Duyên xoay người đi đến phòng khách, tiện tay cho sứa mèo ăn một ít đồ ăn vặt.

Phó Chấp Tự thì nhanh chóng đứng dậy khỏi bồn tắm, lau khô người rồi thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ.

Dù thế thân nhỏ không nói thẳng ra, nhưng việc nói muốn hát cho hắn nghe đã thể hiện quá rõ ý đồ rồi, trước đó ở trên xe bay cậu đã từng nói, trước khi ngủ sẽ hát cho hắn nghe.

Giống như câu 'Đêm nay trăng thật đẹp' vậy, không phải nói về ánh trăng, mà là một lời mời kín đáo.

Đối với thế thân nhỏ, vào giờ này mà đòi hát không đơn thuần chỉ là hát, mà là muốn ở lại ngủ cùng.

Có vẻ như chiến thuật kéo gần khoảng cách đang phát huy tác dụng. Sau đêm nay, có lẽ mối quan hệ của hai người sẽ trở lại như thường.

Nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra và giọng của Phó Chấp Tự gọi mình, Ngu Duyên lập tức thả sứa mèo trở lại vào trong nước, chạy thình thịch trở về phòng ngủ chính.

Vừa bước vào cửa Ngu Duyên đã động đậy mũi, nhanh chân tiến đến gần Phó Chấp Tự.

Là mùi của bóng tắm muối biển!

Đã hai ngày không được ngâm bồn, Ngu Duyên sớm đã ngứa ngáy tay chân rồi, giờ lại được ngửi thấy mùi hương quen thuộc mình thích, cậu cũng cảm thấy thoải mái hơn đôi chút.

Bị Ngu Duyên nhìn chằm chằm, Phó Chấp Tự bất giác thêm một đoạn thoại không tồn tại: "Thật không ngờ, Phó tiên sinh lại lén lút dùng bóng tắm muối biển!" rồi bật cười.

Để che giấu ý cười, Phó Chấp Tự xoay người, dựa vào giường, vén một góc chăn tùy ý đắp lên người.

Sau trận mưa ngày hôm qua, nhiệt độ lại giảm xuống thêm vài độ, đặc biệt là vào ban đêm.

Thấy Ngu Duyên còn đứng ngây ra ở đó, Phó Chấp Tự vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh mình, không nói gì, nhưng ý mời gọi thì rõ ràng.

Không thể đứng ngây ra một chỗ hát được, như vậy thì kỳ lạ quá, nhưng bên giường lại không có ghế sofa nhỏ gì để ngồi, chỉ có một chiếc ghế tựa kê sát tường. Giường rất lớn, chi bằng cứ ngồi lên luôn cho tiện.

Mắt Ngu Duyên sáng lên, lập tức trèo lên giường ngồi ở phía bên kia.

Cậu không nằm xuống như Phó Chấp Tự, mà khoanh chân ngồi bên cạnh hắn, mở quang não lên.

Phó Chấp Tự không mở quang não, chỉ nghiêng người dựa vào giường, chăm chú nhìn người đang ngồi cạnh mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!