Chương 264: (Vô Đề)

…………….

"Ngài xem mấy cái này là rõ ngay."

Wolf dĩ nhiên vẫn chưa quên lần trước Tần Túc trêu chọc Liên Bang, khiến ông ta bị vạ lây "giận chó đánh mèo", ăn vài trận phê bình oan uổng.

Sự tình liên quan đến Tần Túc, ông ta thật sự không dám phát ngôn loạn xạ. Dừng hẳn bước, Wolf mở nội dung Acebor gửi trên quang não ra xem.

Hai mươi phút trôi qua, cuối cùng Wolf rời mắt khỏi tập tin nhìn Acebor lần nữa. Lần này, giọng ông ta đã ôn hòa hẳn:

"Acebor, chuyện này…… cũng quá nhiều trăm triệu điểm rồi."

"Đương nhiên không phải tôi không muốn duyệt, chỉ là… ông biết, tôi cũng biết, cả Liên Bang đều biết Tần Túc căn bản chẳng thiếu tiền. Ông nói thử xem, có thể giảm chút nào không?"

Acebor trong lòng gào thét "Nói với tôi làm gì? Có giỏi thì nói với Tần Túc đi!"

Nhưng ngoài mặt vẫn yếu thế:

"Tôi cũng muốn giảm lắm chứ… nhưng là Tần Túc, tôi thật sự không còn cách nào khác."

"Ngài cũng thấy rồi đó. Tần Túc tuyệt đối có lực lượng "quân đội tư nhân". Một nhiệm vụ nhỏ xíu thôi, cậu ta cũng chẳng ngại bại lộ hạm đội riêng."

"Tùy ý xuất động nhiều chiến hạm như vậy. Loại bom dùng trong trận đánh thực chiến, trên thị trường còn chưa xuất hiện kiểu công nghệ này đâu."

"Điều này chứng minh Tần gia không chỉ có xưởng công nghiệp quân sự tư nhân, mà còn chẳng sợ ai biết chuyện này."

"Ai mà dám đi nói? Ở Trường quân sự số 4, hành động của Tần Túc là hợp pháp hợp quy. Tôi mà dám phá vỡ quy định chọc vào, lỡ gây rắc rối cho Liên Bang tôi là người đầu tiên chịu trận. Tôi sợ…."

Wolf trầm mặc: "……"

Không biết qua bao lâi, Acebor lại lần nữa nghe thấy giọng Wolf mệt mỏi thấy rõ:

"Ông nói xem… Tần Túc bỏ ra nhân lực, vật lực, tài lực của Tần gia vì Liên Bang tiêu diệt Trùng tộc… rốt cuộc do đâu?"

"Rõ ràng cái gì cậu ta cũng có, cái gì cũng biết. Vậy vì sao còn đến học viện của Liên Bang?"

Acebor nhớ tới thái độ của học sinh Trường quân sự số 4 với Tần Túc, khẽ hắng giọng:

"Tôi nghi ngờ Tần Túc đến đây để thu phục nhân tâm."

Wolf: "?"

Acebor: "Hạ Mục Chi ông biết mẹ cậu ta, biết cả ông nội cậu ta đúng không? Tuyên Cảnh Tịch thiên phú điều khiển chiến hạm và vũ khí ông cũng rất rõ. Raymond, cha mẹ cậu ta là ai hẳn ông cũng biết. Sophia, nhà họ làm……"

"ĐỦ!"

Wolf sợ nếu tiếp tục thêm, bản thân sẽ nghe được những lời lẽ đại nghịch bất đạo đối với Liên Bang.

"Tôi hoàn toàn không hiểu ông đang nói gì."

"Thực chiến về sau cấm xảy ra. Lần này tinh tệ sẽ được duyệt theo mức bình thường. Còn về việc các ông ngăn chặn chuyện tương tự tái diễn thế nào, tự mình nghĩ cách đi."

Không đợi Acebor lên tiếng, Wolf đã ngắt kết nối video với khuôn mặt nhăn nhó.

Acebor: "……"

Quả nhiên không bò đến được vị trí cao nhất, thì kiểu người "lãnh đạo" này luôn muốn sao làm vậy, nóng đầu bốc đồng.

May mà lần này "nguy cơ" coi như đã được giải quyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!