Chương 50: (Vô Đề)

Phần 50

Rồi cuối cùng xe cũng lăn bánh vào một khu công nghiệp, cách đường quốc lộ 5 không xa. Theo sự chỉ dẫn của Mai Ngọc, Thụy Kha vòng vèo một lúc nữa thì cũng đến được nhà máy, nhưng có một điều rất kỳ lạ, nhìn từ xa thì nhà máy hình như đang có rất đông người tập trung trước cổng.

Thụy Kha đỗ xe và bước xuống cùng Mai Ngọc và Ánh Tuyết, họ tiến lại gần xem tình hình như thế nào. Phía bên ngoài cổng hình như là toàn bộ ban lãnh đạo công ty thì phải, nhìn thấy ba người vừa mới tới, nhận ra Mai Ngọc vì đã làm việc mấy lần trước, một người đàn ông chừng độ 60 tuổi, tóc đã bạc màu, ăn mặc cũng chỉnh tề, chắc là giám đốc tiến lại gần:

– Mai Ngọc, em xuống sao không báo anh.

Còn đây là?

Mai Ngọc giới thiệu:

– Anh Chiến, đây là chủ tịch công ty em, Thụy Kha. Còn đây là thư ký của chủ tịch, Ánh Tuyết.

Thụy Kha đưa tay ra bắt ông Chiến:

– Chào anh, anh chắc là Chiến, giám đốc công ty.

Ông Chiến khuôn mặt còn hằn lên nhiều nếp nhăn, thời gian vừa qua đối với ông đúng là sống không bằng chết, công ty sản xuất giày da của ông đã thành lập được gần 20 năm rồi, nhưng dạo gần đây lâm vào bế tắc, làm ăn thua lỗ dẫn đến việc mà ông phải dứt ruột chào bán:

– Vâng, xin chào chủ tịch.

Thụy Kha nhanh chóng buông tay, cô nhìn vào bên trong nhà máy, nơi láo nháo lô nhô hàng trăm người, tay cầm biểu ngữ, đọc sơ qua có vài biểu ngữ như sau:

"Yêu cầu lãnh đạo công ty thanh toán tiền lương cho công nhân"

"Đề nghị đối thoại trực tiếp với Giám đốc công ty"

"Yêu cầu công ty thực hiện nghiêm túc chế độ làm việc cho người lao động"

"Phản đối làm việc 18 tiếng/ngày"

Thụy Kha quay lại phía giám đốc Chiến hỏi:

– Anh Chiến, có chuyện gì vậy?

Đến nước này, ông Chiến cũng không thể che giấu được tình hình công ty, mặc cho tiếng ồn ào phát ra, ông trần tình:

– Tôi cũng chẳng thể giấu được nữa, thời gian gần đây công ty lâm vào tình trạng khó khăn về tài chính dẫn đến việc chậm thanh toán lương, vì vậy công nhân họ đang đình công.

Từ những biểu ngữ của công nhân, đối chiếu với lời ông Chiến, Thụy Kha nhận thấy có một mâu thuẫn:

– Công nhân họ còn yêu cầu giảm giờ làm, tức là việc làm vẫn có, đơn hàng vẫn nhiều, vậy tại sao lại khó khăn về tài chính?

Ngay câu đầu tiên, ông Chiến thấy Thụy Kha đã bóc mẽ được mình, nhìn ra được điểm mâu thuẫn trong điều hành công ty, có việc là có tiền, đó là lẽ tất nhiên trong tất cả các ngành sản xuất, ấy vậy mà ở công ty này, việc thì nhiều mà tiền lại không có.

Biết không thể giải thích trong vài ba câu mà xong được, ông Chiến đánh trống lảng:

– Chuyện này tôi sẽ nói rõ cho cô sau, ở đây không thể giải thích chi tiết được. Nó còn nhiều vấn đề rắc rối liên quan đến hoạt động xuất nhập khẩu, đối tác…

Thụy Kha dồn ép ông Chiến:

– Vậy anh có phương án gì để giải quyết vấn đề này không? Công nhân họ chỉ yêu cầu những gì thuộc về họ. Đi làm mà không có lương lấy gì mà sống.

Ông Chiến ấp úng, phương án thì có nhưng không thể đáp ứng được:

– Vấn đề chính vẫn là phải có tiền để thanh toán tiền lương, có tiền thì mọi chuyện đâu lại vào đấy.

Đây là câu cãi cùn của ông Chiến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!