Chương 45: (Vô Đề)

Phần 45

Ăn cơm tối xong, Thìn vừa mon men xuống ghế sopha ngồi uống nước cùng hai mẹ con nhà Thụy Kha thì cô nàng chủ tịch đã đuổi khéo:

– Anh lên phòng đi, em muốn nói chuyện với mẹ.

Mẹ con tâm sự tí.

Vậy là Thìn lại lủi thủi bám vào lan can cầu thang đi lên phòng Thụy Kha, cậu đang cảm thấy mình tủi thân vô bờ bến. Lúc người ta cần mình thì ngọt nhạt thế, lúc không cần thì coi mình như một đứa nô tì.

Thấy Thìn đã đi lên trên phòng, Thụy Kha nũng nịu mẹ, cô nằm ngả trên ghế sopha, gối đầu lên đùi mẹ. Bà Hà xoa đầu con gái, bà nhắc lại chuyện đêm qua:

– Hôm qua cũng ghê phết nhỉ?

Thụy Kha tủm tỉm cười vì biết mình đã đóng đạt vai diễn, cô dụi dụi đầu vào bụng mẹ:

– Mẹ này, con đang ngượng chết đây này.

– Sướng không con?

Thụy Kha gật đầu nhẹ vào bụng mẹ. Cô và mẹ vẫn như đôi bạn thân với nhau từ lúc Thụy Kha mới bắt đầu dậy thì cơ, có gì mẹ con cũng chia sẻ với nhau.

Mẹ nói tiếp:

– Vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau, có yêu nhau đến mấy mà chuyện gối chăn không ưng ý cũng sẽ làm cho hạnh phúc không trọn vẹn. Như bố với mẹ đây này, bố mẹ yêu nhau thì đã đành rồi, nhưng quan trọng hơn cả là bố mẹ rất hòa hợp với nhau trong chuyện tình dục.

Chuyện này Thụy Kha nghe mẹ kể không phải là lần đầu, bố mẹ rất hạnh phúc khi ở bên nhau, điều đó được thể hiện cho cả người bên ngoài thấy, Thụy Kha là con đương nhiên biết cả, cô ngẩng mặt lên hỏi mẹ:

– Bố mẹ vẫn ấy ấy đều chứ?

Bà Hà cười cười:

– Cha bố nhà cô, tụi trẻ bọn cô chắc gì bằng chúng tôi. Mới hôm qua còn ấy một cái mới ngủ được đây này.

Thụy Kha quá đỗi ngạc nhiên:

– Hôm qua?

Hôm qua mẹ ở đây, bố ở Mĩ cơ mà?

Bà Hà ngượng ngùng ghé sát tai con nói nhỏ như sợ Thìn đang rình trên gác:

– Chát sex, thủ dâm.

Thụy Kha cười hihihihihihii một tràng dài, cô thật là ngưỡng mộ bố mẹ.

Bà Hà chợt nhớ ra hai chuyện quan trọng, bà xoa xoa vào má con gái rồi nói:

– À này, tôi là tôi chưa tin lắm chuyện cô với bạn giai đâu nhé.

Thụy Kha biết ngay mà, cô lờ mờ đoán chuyện này có tác động của ông bô:

– Trời mẹ, thế còn không tin thì giờ phải làm như thế nào. Chẳng lẽ con phải cho mẹ nhìn thấy bọn con đang… ấy ấy à?

– Đúng.

Thụy Kha xuýt nữa thì ngã xuống đất, chuyện hôm qua làm đã là kinh khủng lắm rồi, cô không thể nghĩ ra cách gì hơn cách đó nữa.

– Mẹ… con không thích như vậy đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!