Phần 36
Giờ mới là tờ mờ sáng, độ khoảng 6 giờ kém gì đấy, ở thành phố không có gà trống sống mà chỉ có gà trong tủ lạnh thôi nên không miêu tả là con gà đang gáy sáng.
Trâm Anh vừa mới chợp mắt được một tẹo, cô mất ngủ cả đêm, không biết chồng cô có công việc gì mà cả đêm không về, chờ lâu quá nên đến gần sáng cô mới thiếp đi lúc nào không hay.
Giấc ngủ mới diễn ra có một tẹo thôi thì Trâm Anh tỉnh giấc vì thấy buồn buồn ở háng, hồi còn thiếu nữ chưa chồng Trâm Anh vẫn có thói quen ngủ truồng, nhưng từ khi về làm vợ Kim cô không còn giữ thói quen ấy nữa, cô thường mặc váy đi ngủ.
Cố mở đôi mắt thâm quầng vì mệt mỏi ra, Trâm Anh nhìn thấy Kim, chồng cô đang tốc cái váy bằng vải voan của cô lên rồi chúi đầu vào háng. Trâm Anh thực sự đang mệt mỏi nên không có chút hứng thú nào, nhưng đạo làm vợ đâu cho phép mình được làm những gì theo ý mình:
– Anh Kim, anh về muộn thế?
Kim đang dùng tay vén một bên đáy quần lót của Trâm Anh sang để nhìn thấy cái lỗ lồn đỏ ửng của vợ, hắn chọc chọc một ngón tay vào, khô rít vì làm gì có nước:
– Em phải bảo là sao anh về sớm thế chứ, giờ mới có gần 6 giờ thôi.
Kim khôn khéo trả lời vợ nửa đùa nửa giận, bản thân Kim thực sự không coi Trâm Anh ra gì, không coi cô là vợ anh ta. Trước khi lấy thì tìm mọi cách chinh phục cho bằng được cũng bởi Trâm Anh rất xinh đẹp, thứ nữa là tâm lý muốn chiếm đoạt, không muốn thua kém một thằng vệ sĩ nhỏ bé như hạt bụi.
Nhưng kể từ khi đưa Trâm Anh vào khách sạn rồi hả hê trên thân thể cô thì mọi thứ cứ nhạt dần, nhạt dần. Người ta thường nói hôn nhân là mồ chôn tình yêu, nhưng hôn nhân không dựa trên tình yêu đích thực thì quá nửa đều rơi vào ngõ cụt.
Nếu không vì sợ cái tai tiếng trong chốn thương trường, có lẽ Kim cũng tính đến chuyện bỏ Trâm Anh rồi. Không bỏ được thì hắn đành dùng vào mục đích thỏa mãn niềm đam mê bệnh hoạn của mình, hắn tin rằng rồi dần dà đào tạo thì Trâm Anh sẽ phải ngoan ngoãn mà phục tùng hắn thôi, đến mẹ của cô là bà Thùy còn phải quen và chiều hắn tới bến nữa là con gái của bà ta.
Trâm Anh thấy rát bướm khi ngón tay khô khốc đang cố tình dùng lực đẩy vào trong lồn mình, cô mặm môi mặm lợi chịu đựng, xuýt xoa cô nói với chồng:
– Kìa anh, từ từ đã, em chưa có nước.
Và Kim bắt đầu đào tạo Trâm Anh quen dần, từ cái nhỏ nhất, hắn vẫn để nguyên ngón tay trong lồn cô rồi dọng dọng làm cả bộ mông Trâm Anh rung bần bật trên giường:
– Từ từ rồi có, thế hồi xưa với thằng kia có khi nào khô thế này không?
Trâm Anh cứng họng, chuyện này lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác. Kể từ cái đêm động phòng, ngày nào Kim cũng làm cái chuyện vợ chồng với cô, nhưng không lần nào, không ít thì nhiều đều đả động trực tiếp hoặc bóng gió đến Thìn, người yêu cũ của cô.
Nhưng lạ một cái là lúc bình thường thì Kim không bao giờ nhắc tới, cũng không tỏ thái độ ghen tuông gì. Và lần nào cũng thế, Trâm Anh để ý rằng khi nhắc tới Thìn là Kim hưng phấn lên thấy rõ.
Chẳng đâu xa, đêm hôm kia khi cô đang nằm ngửa cho chồng địt theo kiểu truyền thống, dập được độ hơn chục cái thì buồi xỉu xỉu dần xuýt nữa thì tuột ra ngoài, nhưng khi hắn hỏi cô rằng:
"Thằng kia dập có mạnh không?", Cô không trả lời nhưng ngay lập tức Kim cứng hẳn buồi lên rồi dập thêm chục nhát nữa là xuất tinh.
Cô lờ mờ hiểu ra rằng, Kim có một sở thích khác người chính là NTR trong tưởng tượng. Nhưng Trâm Anh khác, cô không phải người có sở thích ấy, hoặc ít ra là bây giờ không có, còn tương lai thì không biết thế nào. Cô chưa thể vào hùa với Kim được, vì như thế nó sượng lắm và còn làm cô mất hứng nữa.
Nhưng cô cũng không có địa vị và quyền uy để có thể bắt chồng dừng lại cái trò bệnh hoạn này được. Bước chân vào nhà này, gần nhất là chồng nhưng xa hơn chính là bố mẹ chồng, gia thế nhà chồng, họ lớn lắm so với hoàn cảnh của nhà cô. Nhất là bố mẹ cô đang sống phụ thuộc vào cái tập đoàn Kim Ngân này.
Trâm Anh đành chọn giải pháp câm lặng mà chịu đựng, cô nói tránh câu hỏi của chồng:
– Anh nhẹ tay thôi, em sắp có nước rồi. Thương em thì nhẹ thôi không em rát lắm.
Nhưng Kim đâu phải con gà mờ để Trâm Anh dẫn dắt, hắn vẫn không ngừng tay dọng những cái sâu hơn vào lồn cô:
– Chưa có nước thì tưởng tượng đi, tưởng tưởng cho ra nước đi.
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, Trâm Anh vén cái quai váy để lộ đôi vú mình xuống rồi dùng cả hai hai bóp bóp nhẹ vào đầu vú, cô nhắm mắt lại để nghĩ về Thìn, người con trai nghèo khó nhưng dịu dàng nam tính, người con trai chiều chuồng cô hết mực bằng đồng lương làm thêm ít ỏi của mình, người con trai đầu tiên trong đời cô, người con trai đã đưa cô lên hết đỉnh núi này đến đỉnh núi khác.
Mỗi lần trần truồng bên anh là một lần cô khám phá thêm về những điều tuyệt diệu mà tình dục mang lại. Mười lần như một, chỉ cần ngửi thấy hơi anh thôi là lồn cô đã nhễu nhoẹt nước dâm, chỉ cần anh thở vào lồn cô thôi là nước lồn đã thành dòng óng ánh chảy ra khỏi bướm rồi.
Cô không thể đếm hết anh đã địt cô bao nhiêu lần, không sao mà nhớ nổi cô đã lên đỉnh trên buồi anh bao nhiêu lần, cái ống âm đạo cô đã được buồi anh tạo thành hình dáng như bây giờ.
Cô quên làm sao được chứ, có khi nào cô quên được anh đâu, mặc dù không đến được với nhau vì sự đời còn nhiều cái để cân đong đo đếm, nhưng có chôn chặt trong lòng đến mấy cô cũng chưa thể gác anh sang một bên cuộc đời mình để bước tiếp.
Những hình ảnh về anh cứ tua đi tua lại trong đầu Trâm Anh, cô nhắm mắt nên thế giới trong cô giờ chỉ còn là những hình ảnh trong quá khứ về anh. Cô mải miết với nó đến quên cả mình là ai, mình đang ở đâu, mình đang làm gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!